Bác Hồ là vị cha già dân tộc, vị lãnh tụ vĩ đại của nước Việt Nam ta. Người có công rất lớn trong sự nghiệp giải phóng và thống nhất đất nước. Ngoài là một nhà cách mạng vĩ đại thì Bác của chúng ta còn là một trong …
Read More »Nhà tôi – Yên Thao
Tôi đứng bên này sông Bên kia vùng địch đóng Làng tôi đấy xám đen màu tiết đọng Tre cau buồn tóc rũ ướt mưa sương Màu trắng vôi lồm lộp mấy khung tường Nếp đình xưa người hỡi đau gì không? Tôi là anh lính chiến Rời quê hương …
Read More »Bước chân – Bùi Giáng
Bước chân đi mãi cũng tùy Bàn chân xuống biển hoa quỳ nở nang Bốn chân trời ở giữa đàng Năm chân thánh thót còn toang lộn đường Đuôi gà tóc bỏ viễn phương Đuôi chồn ngoắc phượng trong sương muộn màng Ghé vào thư viện hỗn mang Chào ông …
Read More »Mộng trường sinh – Thích Tuệ Sỹ
Đá mòn phơi nẻo tà dương Nằm nghe nước lũ khóc chừng cuộc chơi Ngàn năm vang một nỗi đời Gió đưa cuộc lữ lên lời viễn phương Đan sa rã mộng phi thường Đào tiên trụi lá bên đường tử sinh Đồng hoang mục tử chung tình Đăm chiêu …
Read More »Nhớ cố nhân – Vũ Hoàng Chương
Khanh của Hoàng ơi lửa bốn phương Khói lên ngùn ngụt chén tha hương Nghe vang sóng rượu niềm ly tán Chạnh xót nòi thơ buổi nhiễu nhương Biết có đêm nào trăng Thủy Tạ Ngâm cùng ai nữa kịch Anh Nương Dệt khôn thành mộng tơ tầm rối Mây …
Read More »Bài túy ca viết trên cố hương – Phan Bá Thụy Dương
1- Ghé quán bên đường cạn một ly Cơ hồ tiền kiếp gợi sân si Rót thêm chai nữa – thêm chai nữa Thì chuyện tới lui có sá gì Tôi chỉ là người khách ly hương Dừng chân nghỉ lại quán ven đường Tìm nỗi hoài tình hương thắm …
Read More »Người con trai – Ngô Kha
Cho Tường Người con trai ấy ngủ Buổi chiều đem lại cành dương Và đóa hoa thơm Nhớ đừng quên nụ hôn mười lăm trên đôi mắt Người con trai ấy chẳng bao giờ gặp em Nhưng anh sẽ không thấy nó nhìn hoang liêu khi tỉnh dậy Trời còn …
Read More »Sóng sầu – Hoàng Ngọc Ẩn
Tặng Hạ Quyên Khói thuốc khơi màu mây viễn phương Quen nhau từ thuở mất thiên đường Trăm con nước cuốn xa bờ mộng Nửa cuộc đời đổ nát sau lưng! Tàu nhổ neo rồi không giới hạn Người đi, kẻ ở xót thương nhau Bờ xa cô quạnh đìu …
Read More »Dè chừng lau lách cũng bờ tử sinh – Huỳnh Kim Bửu
Để tặng Thảo – Florida và những bờ lau lách thường gặp ở quê… Một mình ngồi giữa thôn trang Ngóng trăm năm cũ ngóng ngàn năm sau Ngắm sông trôi nước qua cầu Nhìn mây nhớ núi nhìn cau nhớ làng. Trong tre ngủ nốt nhạc xinh Ai thương …
Read More »Khúc ngâm trên đất tạm dung – Thanh Nam
Uống say mai sớm bạn lên đường thân lại nương nhờ chốn viễn phương trăm hận nghìn đau còn sánh nổi tấm lòng lưu lạc nhớ quê hương? Ta như giông bão tan rồi hợp trôi dạt còn hơn sóng đại dương “lận đận bên trời chung một lứa”1 say …
Read More »