Nghĩa địa làng: cồn đất giữa đồng chiêm Tháng tám ngập lút tăm, rồi lũ rút Cồn đất trồi lên xác xơ cỏ mốc Như đầu ai sau trận ốm thương hàn Võng vãnh phèn chua ẩm ướt không gian Một cồn đất cứ lở rồi lại đắp Tiểu sành …
Read More »Đàn chim di cư hát về rừng cũ – Võ Văn Trực
1 Thuở chúng tôi ra đi, gió run tím đầu cành Lá vàng cuộn mùa đông co lại Những mảnh trời cuộn trong lá buồn tê tái Đất rộp phồng trắng bạc trận mưa dai. Tiếng dế giun ngợi ca lộc đất với sao trời Bỗng câm bặt. Đất lại …
Read More »Tìm trong kí ức – Võ Văn Trực
Anh lục tìm trong kí ức Câu nói nào em nói với riêng anh Mà hôm đó lá rờn xanh như ngọc Bầy chim non nhảy nhót hót vui cành. Anh lục tìm trong kí ức Ánh mắt nào em muốn gửi trao anh Mà hôm đó khi trống trường …
Read More »Vĩnh viễn từ nay – Võ Văn Trực
Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi Con nghĩ thế, nước mắt trào nóng bỏng. Đất quá rộng và bầu trời quá rộng Con lặng ngồi bé nhỏ giữa hoàng hôn Nhìn nuối theo bóng mẹ cuối đường thôn Rồi xa hút lẫn trong màu nắng nhạt …
Read More »Chị – Võ Văn Trực
Em đọc lại một bài vè dân gian Nói về chị thời con gái Em mường tượng ngày hội xuân thuở ấy Đám trai làng theo chị vượt đò ngang Khúc dặm vè dìu dặt ngân vang Trên bến nước sông Bùng đêm hát bội, Ôi thời gian như một …
Read More »Thu về một nửa – Võ Văn Trực
Anh mở cửa ra Thơm thảo quả… ai vừa tới gọi? Thoáng gió mơ hồ như bàn tay mát rợi Dắt tâm tư đi suốt chân trời. Đám mây huyền ảo xa vời Nửa trắng xốp nửa viền màu tím ngát Như kỷ niệm rất gần như nỗi chờ xa …
Read More »