
Tôi kể EM nghe, chuyện dài người lính
Ba mốt năm buồn, ray rứt tâm tư
Khoác chiếc áo Hoa cuộc đời đã định,
Chừ bóng thời gian đày ãi mệt nhừ
Nhắc chuyện xa xưa cho vơi sầu nhớ
Như mua chuộc lòng, hoài vọng ngày qua
Như cố quên đi tháng năm tạm bợ
Sống ở xứ người, nhớ khúc hoan ca
Tôi kể EM nghe, mùa Xuân thuở trước
Có Mai nở vàng pháo đỏ reo vui
Dáng EM dịu dàng. áo dài tha thướt
Bên anh lính Dù sánh bước đẹp đôi.
Để có ngày vui trải dài quê MẸ
Những bóng Thiên Thần tắm nắng hoả châu
Máu đã hoà tan vào lòng đất MẸ
Sáng danh Cờ – Vàng, ngạo nghễ bay cao
Tôi kể EM nghe, những ngày sương gió
Bạn dăm ba thằng chuyền thuốc ấm lòng
Miệng vẫn cười vui, đậm màu nón đỏ
Tiếng đạn ru hồn, sinh tử nào mong
Cuộc chiến xoay chiều, bẽ bàng nghẹn uất
Nuốt lệ "Tan Hàng" phút chốc lìa tay
Bạn hữu ngày xưa đứa còn đứa mất
Đứa sống trại tù, đứa mãi loay hoay
Tôi kể EM nghe, lời nguyền "Cố Gắng"
Của những Thiên Thần nhớ mãi trong tâm
Chờ một ngày mai quê hương tươi sáng
Nâng ngọn Cờ – Vàng tổ quốc Việt Nam