
Tổng hợp những bài thơ hoa phù dung hay nhất. Đó là những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp của loài hoa Phù Dung (còn có tên gọi khác là Mộc Liên) nhưng sớm nở tối tàn..
Nội dung bài viết
THƠ LỤC BÁT: TỰA ĐÓA PHÙ DUNG
Thơ: Hoàng Cửu Long
Xa rồi còn nhớ không anh
Lời xưa hẹn ước nỡ đành quên sao
Ái ân một giấc chiêm bao
Để rồi lạnh lẻo nghẹn ngào lệ rơi
Tôi như cánh mỏng bên trời
Phất phơ trong gió tả tơi một chiều
Còn đây thân xác cô liêu
Bên men tình ái hắt hiu đợi chờ
Người đi rời khỏi cơn mơ
Cho tôi ngóng đợi thẩn thờ mình ên
Giờ đây một bóng chênh vênh
Như hoa sớm nở vội quên ngày tàn
Mịt mù đêm tối dần sang
Tỉ tê khép cánh ngỡ ngàn mà đau
Tôi như hoa dại thắm màu
Đón tia nắng ấm rồi vào đêm đông…
THƠ HOA PHÙ DUNG: LỖI PHẬN
Thơ: Hoa Cỏ May
Sống hoài niệm xa thì khắc mãi
Nợ tang bồng chữ ái đã trao
Người đi vội vã tiếng chào
Phù dung một đóa tại sao nhói lòng
Ông vỡ tổ đùa trong cánh nhụy
Rót mật đời thâm thúy lỡ say
Niệm xưa lối cũ bao ngày
Hoài vương niềm nhớ chẳng lay nỗi mình
Trước giông bão bình minh nào tỏ
Tan mất rồi ở đó phải không
Cánh hoa lịm sắc phai nồng
Rụng rơi xuống cội tàn đông vỡ òa
Kỷ niệm ướt nụ hoa tím chảy
Câu hứa nào mãi cháy trong tim
Chốn xa lạc giấc mơ tìm
Mùa yêu đã hẹn giờ im mất rồi
Về nơi ấy đành thôi lỡ hẹn
Ta với người duyên bén lặng câm
Bướm ong lỗi phận tơ tằm
Nguyệt tơ đào mãi dạ thầm nhớ nhau.
ĐOÁ PHÙ DUNG
Thơ: Khúc Trăng Thơ
Xin anh hiểu quán tình chưa khép lại
Dẫu đời em đầy rẫy những đau thương
Đời kinh qua bao u uất dặm trường
Trong sâu thẳm còn vấn vương tình ái
Xin anh hiểu đoá phù dung si dại
Mang nặng tình ôm mãi bóng một người
Môi héo tàn cố nở nụ cười tươi
Nhưng một góc trái tim đang rướm máu
Xin anh hiểu ái tình trong vô vọng
Là niềm đau chôn giấu tận đáy lòng
Lê chân buồn lạc bước giữa rêu phong
Em nào muốn khơi lòng tình lữ khách
Xin anh hiểu dòng đời dù tất bật
Em co mình ôm trọn giấc đêm đêm
Trong cơn mơ cứ ngỡ bàn tay êm
Ru vỗ về đưa em vào cõi mộng.
KIẾP PHÙ DUNG
Thơ: Nguyễn Minh Nhật
Chiều buông xuống cánh phù Dung khép lại
Chẳng kịp chờ ân ái thật đáng thương
Một thoáng qua đã chồng chất buồn phiền
Sáng khoe sắc,chiều tàn hương tình ái
Đời ai chẳng một đôi lần trót dại
Vết thương tâm đã theo mãi kiếp nguời
Cỏi dương trần vẫn cố gượng cười tươi
Trong sâu thẳm con tim còn rỉ máu
Đời ai chẳng một đôi lần thất vọng
Nỗi niềm đau chôn chặt tận đáy lòng
Chỉ một mình chống chọi với cuồng phong
Không phiền lụy ngời thân hay lữ khách
Cố mảnh bước theo vòng quay tất bật
Lại khóc thầm ôm gối chiếc từng đêm
Đã từng mơ một mái ấm êm đềm
Khi tĩnh giấc chỉ là cơn ảo mộng.
PHẬN PHÙ DUNG
Thơ: Phú Sĩ
Ngẩn ngơ trước con đò ngang lạc bến
Nụ cười tươi thắm dệt nắng chiều thưa
Mái chèo khua chấp chới dưới rặng dừa
Xao xuyến quá có chồng chưa em hỡi!
Trăng huyền hạ mùa đông chưa kịp tới
Vạc kêu sương chờ đợi kẻ sang đò
Tiếng vọng buồn hiu hắt đóa hoa yêu
Chiều lặng lẽ người xưa ơi có hiểu!
Bến sông cũ cung đàn ai lạc điệu
Đóa phù dung nắng chiếu ngả phai màu
Nở rồi tàn phận mỏng xót tim đau
Nàng thiếu phụ lời ru nao nao nhớ
Thương cô lái chuyện tình yêu một thuở
Gánh muộn phiền tan vỡ mộng phù du
Tiếng gọi đò năm cũ sớm mịt mù
Sao người bảo phù dung luôn tươi thắm
Kẻ phiêu lãng trên nẻo đường vạn dặm
Có đợi chờ một sớm ngắm phù dung
Chuyện tình yêu có mong lối tương phùng
Phận thuyền quyên tình chung không lẻ bóng.
Theo Thuvientho.com