Cây đào trước sân đã nở vạn nhành hoa
Dấu hiệu Đalămbe báo tình con hội tụ
Trăng đơn điệu giữa khoảng không rực rỡ,
Cầm tay nhau cho bõ lúc phân kỳ
Dùng công thức Fuariê tính hệ số chia ly
“Sống trọn vẹn như đường cong
không bao giờ tự cắt”.
Tôi dừng lại cho thuyết Anhxtanh
muôn đời vẫn đúng
Dù cố định thời gian nhưng trái đất
chẳng ngừng quay
“…Tôi đón con về…xuân cũng đến trong tay…”
Nhưng thời gian như một tia tuỳ ý
Chia ước mơ thành hàng điểm điều hòa
Các con thân yêu chuyển động ở nơi xa,
Một sớm tòng quân lên đường diệt Mỹ
Ai biết niềm vui trong lòng tôi được nhỉ.
Chỉ có đoàn quân như thác lũ băng băng
Trù mật khắp nơi thành lưới e
Vây tập hợp giặc ngoại xâm ngoài nơi tiền tuyến.
Tin chiến thắng về từng giây khả hiện
Các con lại đồng quy trong Lôgic tân từ
Cho tôi gật đầu khen trong những giấc mơ
Vuốt ve chúng giữa không gian Mêtric
Vui con trẻ đã trở thành sắt thép
Hai phần tử nhỏ thôi trong đội ngũ anh hùng,
Hợp với đoàn quân thành lực lượng Côngtinum
Và chiến thắng cũng trở nên vô hạn
Còn gì vinh dự hơn không bạn?
Chiến trường ngày đêm đẳng giá với chiến công.
Mỗi lân cận nhỏ thôi cũng vô số anh hùng
Vợ tôi lại nhìn tôi mỉm cười
với không gian Compăc
Dãy cơ bản là mùa xuân thắng giặc
Tiên đề Đêđêkin không chia cắt được tình thương
Quỹ tích vẫn là đường tròn tâm ở vô cùng
Và nỗi nhớ vẫn tương giao sau
n phép biến hình rắc rối
Mừng các con ngày càng rắn rỏi
Mừng quê hương từng phút đổi thay
5 tấn thóc 1 ha phấn đấu đêm ngày
Điểm hội tụ $ hiển nhiên trong không gian
đầy những hàm liên tục
Giặc Mỹ leo thang cắn càn ra Bắc
Giữ lấy điểm trong của tập mở N
Thanh niên lại lên đường và những cuộc tiễn đưa
Nước mắt với tình thương giao nhau ngậm ngùi
khác Æ
Như lửa cháy trong lòng tôi gió lộng
Vuốt chòm râu định nghĩa lại tình yêu
Đâu đơn điệu ngả nghiêng như làn gió ban chiều
Mà hằng đúng với mọi điều hứa hẹn
Lôgíc hóa những mối tình chưa đến
Sẽ lại đồng quy tới hai chữ thuỷ chung
Tìm khoảng cách z cho giá trị bằng không
Chỉ có cầu đóng bán kính e nhỏ tuỳ ý.
Tôi gọi các con thân yêu: Đồng chí
Nỗi nhớ thương đâu chỉ có mình cha
Một đêm trăng đoàn quân vội đi xa
Tôi nhận được từ tiền phương
thuyết bền vững của Liapunốp
Tổng phản công tin đưa về dồn dập
Sài gòn đây! Tâm tỉ cự của chiến trường
Địa ngục trần gian điểm cô lập của đối phương
Bảng chân lý rõ ràng ghi số 1.
Lầu Năm góc Nich điên đầu buốt óc
Tìm kế rút lui trên thế mạnh ở miền Nam
Em gái vót chông chỉ cho Nich thấy rằng:
“Cút về nước – hệ tiên đề Hinbe nghiệm đúng”
Chỉ khi ấy ở miền Nam mới ngừng tiếng súng
Rũ sạch đau thương xây dựng lại không gian
Hòa bình trở lại ngay – và cuộc sống huy hoàng.
Điểm tới hạn không cần điều kiện.
Dù Nich cố!
ở Việt Nam uy tín vẫn triệt tiêu
Tội ác càng tăng thất bại càng nhiều
Độc lập tự do được chứng minh bằng xương máu
Thoắt đã 3 năm ròng tham gia chiến đấu
Vượt Trường Sơn đã biết mấy chu kì
Rồi cũng lại một mùa thu r vĩnh bịêt ra đi
Để lại cuộc đời nửa chừng gián đoạn
Tổ Quốc tặng tôi: “Gia đình cách mạng”
Thầm chúc con yên nghỉ an lành
Cha mất con nhưng cuộc sống tái sinh
Nhớ nghe con:
Thời gian đóng nhưng bản tình ca lúc nào
cha cũng mở