
Em là gió qua vạn cánh đồng xa
Ngắm muôn vẻ đẹp bao la đất trời
Anh là cây với ngàn lá chồi xanh
Bởi vì gió mà rung cành ái ngại
Gió đi mệt chưa sao không đứng lại
Gió đi mãi mà chẳng hẹn ngày về
Gió mặc kệ cây vẫn hoài mong đợi
Cùng gió viết nên huyền thoại đất trời.