
Giờ này chắc hẳn em mãi miết.
Tất bật quên luôn cả nghỉ tay!
Đôi gương khum sát quên công việc.
Thương quá đi thôi!_ ngày lại ngày!
Cuối tuần lắm khách, dày công việc.
Biết tánh em dư cái nhiệt tình.
Thế nào chiều cũng thừa uể oải!
Lại vật nằm ra!_ biếng cả ăn!
Gió trưa phe phẩy rung cành lá.
Vệt nắng buông dài lại xuyến xao.
Nhớ đôi mắt đậm em buồn quá.
Chả biết giờ đây đã thế nào!
Vắng nhau dẫu chỉ không là mấy
Lại thấy thương nhiều…!_ em biết không!
Những khi kề cận đâu nào thấy!
Xa nhau chốc lát hoá chờ mong!
Dòng nước nào chẳng đục chẳng trong.
Huống chi xao động của tâm hồn.
Chỉ nghe dịu ngọt trong câu nói.
Đã thấy xôn xao phút chạnh lòng!
Xa nhau bằng ấy đã chờ mong.
Tình nghĩa, tình yêu…khó dọ lòng.
Hễ cứ là xa là thấy nhớ!
Có ai cắc cớ giống mình chăng!