
Người đàn bà mở cửa
Mắt dõi hờ hư không
Khu vườn cạnh cửa sổ
Đã lâu vắng người chăm
Chiếc lá đầu khô quắt
Mắt thức cạn đêm thâu
Một mái đầu kề cận
Theo gió bay về đâu?
Chiếc thứ hai vàng úa
Mẹ chồng từng cơn ho
Phơ phất hờ cuống lá
Chiều rơi xuống đồng trơ
Chiếc thứ ba rách nửa
Nhớ nụ cười gượng môi
Ngày con gái nước mắt
Khóc cạn theo chân người
Bao nhiêu là chiếc lá
Mỗi một ngày lại rơi
Người đàn bà giữ lại
Đêm một mình đầy vơi