Home / Bài thơ về quê hương / Quê hương mỗi người một khác! – Tô Chí Tự

Quê hương mỗi người một khác! – Tô Chí Tự

Quê hương mỗi người một khác! – Tô Chí Tự

Là một vùng, một xứ, một địa danh…
Quê hương hình thành trong mỗi con người,
Nhưng QUÊ HƯƠNG của mỗi người một khác!
_ Quê hương là bầu sữa mẹ,
Con mân mê, nún bú hằng ngày.
Con tập cười, tập nói…để thành người.
_Là căn nhà nơi chôn nhau, cắt rốn,
Có bàn thờ gia tiên với lư đèn_ con chắp tay sùng kính.
Là gian bếp có ông táo, ống so…
Ống thổi lửa, cái sóng chén _bên dưới nhốt gà!
Nơi con lùi khoai, nướng bắp…
_Quê hương là cái sân, mảnh vườn con chạy nhảy.
Có cây bông điệp, bông trang…
Cây ổi, cây dừa, vườn rau…
Nơi con rình bắt chuồn chuồn, đuổi bướm…
_Quê hương là nơi trường hoc.
Có thầy, cô, bạn bè…con tập ca, tập đọc…
Có cây phượng, cây bàng…che mát con bắn bi, đánh đáo…
_Quê hương là con đường làng, bờ ao, bãi cỏ…
Theo bạn chăn trâu, câu cá, tắm ao…
_ Là dãy núi xa xa…có đàn chim đo cánh mỗi chiều.
_Là thị xã thân yêu có trường cấp ba con học.
Có Núi Nhạn, Sông Đà…
Tháp Hời với chiếc cầu hai mươi mốt nhịp.
Phố xá ngày hè diệu mát những hàng cây.
Kịp khi trưởng thành,Quê hương cũng lớn theo ngay!
Là Đà Lạt, Quy Nhơn, Nha Trang, Phan Thiết…
Đô thị Sài Gòn cho con nhiều kỷ niệm,
Rồi Biên Hoà, Bà Rịa, Bình Tuy…
Võ Đắc, Tánh Linh, Thị trấn Lagi…
Đức Hoà, Đức Huệ, Củ Chi, Trảng Bàng…
Quê hương một thời đạn bom cày xới!
Người chết hai lần!,giấc ngủ không yên!
Hoả châu thay ngày chiếu sáng cả đêm!
Bất cứ nơi nào cũng là quê hương khi con đến cả!
Lang thang trên xứ lạ…
Sáng chiều lạc lõng trong vùng da trắng, da đen,
Thoáng thấy dáng người nhỏ con, da vàng, mũi tẹt…
Lòng nao nao, nhớ quá Việt Nam!
Nhớ SaiGon phố xá ồn ào…
Xe hai bánh, người đi bộ…
Người là người!_ phố phường luôn tất bật!
Ngắm cảnh xứ người lại nhớ quê hương Miền Tây…sông nước,
Ruộng đất mênh mông…mỏi cánh cò bay!
Nhớ Miền Trung làng xóm núi bủa vây!
Con sông ngắn, chiếc xuồng nan lênh đênh nhỏ nhoi, tội nghiệp!
Nhớ cả giải quê hương vẫn nằm trong sách vở!
Vịnh Hạ Long, Hà Nội, SaPa…
Đi ngót cuộc đời mới chợt hiểu ra,
Quê hương con là cả giải hình cong chữ S!
Dãy Trường Sơn che chắn suốt bờ tây vẫn chưa hết!
Biển Đông âu yếm ôm trọn đông, nam!
Có những hải đảo thân yêu…
Cái Bầu, Cái Bàn, Cát Bà…
Hoàng Sa, Trường Sa, Côn Sơn, Phú Quốc.
Quê hương con có trên 60 sắc tộc,
Được sanh ra cùng chung bộc trứng,
Nên thân thương gọi nhau bằng hai tiếng ĐỒNG BÀO!
Quê hương mến yêu tiềm ẩn trong mỗi con người
Nghe mang mác, bồi hồi khi con chợt nhớ đến!
Ai không có quê hương là chưa đủ lớn!
Vì mỗi con người chỉ có một quê hương!!!

Check Also

Quê hương – Bằng Lăng Tím

Quê hương – Bằng Lăng Tím

Quê hương là khúc ru nôi Là con sông nhỏ lở bồi phù sa Hương …