Mẹ giờ như nến mùa đông
Bốn bề gió hú cửa không đóng cài
Tiếng chim lảnh lót ban mai
Mẹ nghe hương quả gọi ngoài vườn sau
Dắt đi mà có được đâu
Gậy tre cũng đã vẹt đầu ngả nghiêng
Nắng trưa xõa tóc ngoài hiên
Mẹ ngồi gọi khẽ từng tên con mình
Buồn nghe trống hội bên đình
Bố đi mẹ ở một mình đơn côi
Ngày xưa xem hội còn đôi
Giờ run chân bước đành ngồi lặng nghe
Ho cơn, lưng mỏi, mắt mờ…
Bệnh ngày xưa trốn đến giờ mới ra
Đếm từng giây phút trôi qua
Mong mòn mong mỏi con xa trở về
Mẹ không qua được đất quê
Con thì bao việc bộn bề cần lo
Ngổn ngang trăm mối tơ vò
Vừa quê vừa phố sao cho vẹn toàn
Cuối tuần tất tưởi đò giang
Con về mong thấy bình an mẹ già
Mẹ ngồi tóc trắng mây xa
Bếp nhà không khói sao nhoà mắt con