Trong năm, có lẽ mùa thu là mùa đẹp nhất. Thu dịu dàng mà lại thanh tao, lịch lãm. Thu không cháy bỏng gắt gao như hạ, không lạnh lùng buốt giá như đông và cũng chẳng ướt át sụt sùi như xuân diễm lệ. Sống giữa mùa thu, người …
Read More »Những bài thơ về Đà Lạt hay nhất
Có rất nhiều cái tên người ta đã dùng để đặt cho Đà Lạt như là:Thành phố Ngàn hoa, Xứ sở tình yêu, thành phố buồn, thành phố mộng mơ, Xứ hoa đào… Thiên nhiên và con người Đà Lạt đi vào những áng văn thơ, những bức tranh ảnh, …
Read More »Trên đường về – Chế Lan Viên
Một ngày biếc thị thành ta rời bỏ Quay về xem non nước giống dân Hời: ………………………………………….. ……. ………………………………………….. ……. Đây, những Tháp gầy mòn vì mong đợi Những đền xưa đổ nát dưới Thời Gian Những sông vắng lê mình trong bóng tối Những tượng Chàm lở lói rỉ …
Read More »Bến My Lăng – Yến Lan
Bến My Lăng nằm không, thuyền đợi khách, Rượu hết rồi, ông lái chẳng buông câu. Trăng thì đầy rơi vàng trên mặt sách, Ông lái buồn để gió lén mơn râu. Ông không muốn run người ra tiếng địch, Chở mãi hồn lên tắm bến trăng cao. Vì đìu …
Read More »Tiếng địch sông Ô – Phạm Huy Thông
Sở Bá Vương ngồi yên trên mình ngựa, Giương mắt buồn say ngắm chân trời xa. Trong sương thu nhẹ đượm ánh dương tà, Quân Lưu Bang đang tưng bừng hạ trại. Khói tung bay trên vòm trời rộng rãi Như muôn sao trong đám tối mơ màng. Khắp bốn …
Read More »Kỳ Nữ – Đinh Hùng
Ta thường có từng buổi sầu ghê gớm Ở bên Em – ôi biển sắc, rừng hương! Em lộng lẫy như một ngàn hoa sớm Em đến đây như đến tự thiên đường Những buổi đó, ta nhìn em kinh ngạc Hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly Ôi …
Read More »Trên bức tường thời gian – Giáng Vân
Rồi em dần quên em Cả những giấc mơ cũng không trở lại Biền biệt những con đường Biền biệt miền gió lớn Những nàng tóc tiên sao giờ vắng Những cụm mây xa đi trốn sau trời Những đoá lưu ly tàn trong câm lặng Rồi anh quên em …
Read More »Kính tặng sư Viên Thành – Thanh Tịnh
Một mái am tranh cổ bạn tùng Bốn mùa sương gió tỏa mông lung Bên đồi dương vắng, dòng khe vắng Có kẻ giang hồ thấy nản chân Cửa Phật đây rồi, tôi thấy tôi Mơ trời cao cả luyến xa xôi Chuông chùa ngân rã mười phương mộng Khe …
Read More »Nhạc đời – Đông Trình
Tuổi ấu thơ tôi dù rất nghèo hạnh phúc Nhưng âm thanh đời đã nuôi lớn bài ca Trong ánh nắng chiều, dưới bóng tre đưa Lời thiên nhiên cũng mềm như tiếng mẹ Những chú dế mèn hòa âm rất khẽ Khiến con nhện buồn chùng cả đường tơ …
Read More »Nghê thường – Bích Khê
Ô trời hôm nay sao mà xanh! Ngọc trăng xây vàng trên muôn cành Nhung mây tê ngời sao kim cương Dạ lan tê ngời say men hương Lầu ai ánh gì như lưu ly? Nụ cười ai trắng như hoa lê? Thủy tinh ai để lòng gương hồ? Không …
Read More »