Em ngồi hoá đá thành thơ Trả anh ngày tháng anh chờ lúc yêu Em ngồi hoá đá thành chiều Trả anh cái nụ hôn liều ngày xưa Em ngồi hoá đá thành mưa Trả anh cái phút anh đưa qua cầu Xa nào anh có hay đâu? Đá từ …
Read More »Thời gian nơi xa – Thu Nguyệt
Nhà tôi bên một dòng sông Sáng chiều trôi qua từng chùm hoa tím Lời mẹ ru rơi trên cánh biếc Tháng ngày hoa tím mang đi… Bất ngờ hôm nay nhặt tờ lịch cũ Nao lòng chợt nhớ cánh hoa xưa Mẹ tôi đã không còn nữa Tuổi thơ …
Read More »Thôi ta về – Thu Nguyệt
Thôi mình trở lại với quê Lá cao đến mấy cũng về cội thôi! Quê nhà ta mến yêu ơi Đây bờ tre chốn ta ngồi nghêu ngao Đây trong vắt nước kinh đào Tấm gương soi chẳng lừa nhau bao giờ. Ta xin lỗi cỏ gà xưa Một thời …
Read More »Dấu tình – Thu Nguyệt
Mái tóc đã từng in dấu tay anh Em không dám cắt đi sợ mất dấu tình in trên ấy Tóc dài mấy, dấu tay còn nguyên đấy Nằng nặng như đời, nhè nhẹ như mơ… Tóc vô tư cứ dài thờ ơ Nuôi lớn dấu tình, nhắc hoài lời …
Read More »Mình biết – Thu Nguyệt
Phải rồi anh hết yêu em Phải rồi em đeo nhẫn cưới Phải rồi em hết yêu anh Phải rồi anh vui tình mới. Mưa bay mưa bay đứt nối Tháng ngày ngày tháng gọi nhau Mở ra rồi trùm kín lại Chúng mình lén giữ phần đau Anh biết …
Read More »