
Con trở về quê mẹ một chiều mưa
Triền đê nhỏ lượn dài theo nỗi nhớ
Nghe xào xạc bụi tre già bãi lở
Vọng tiếng sáo diều con thả ngày xưa…
Và cánh đồng cháy nắng những buổi trưa
Thoáng dáng mẹ lom khom làm cỏ ruộng
Mồ hôi rơi thấm nhọc nhằn vào đất
Con nghe tim mình mặn chát mẹ ơi…
Cả cuộc đời vẫn chẳng được thảnh thơi
Thương các con dõi theo từng bước một..
Mặt đường trơn, mưa giờ này đã ngớt
Sao giọt buồn rơi mãi trong lòng con?…
Đường vào làng vẫn thảm cỏ xanh non
Nghiêng cánh cò chao-lời ru mẹ kể
Trách thời gian sao vội vàng đến thế
Tóc mẹ bạc nhiều se rối lòng con…
Nhìn mẹ cười giấu ánh mắt héo hon
Bờ vai mỏng xưa con từng được gối
Thời gian trôi, con thấy mình có lỗi
Nghẹ trong lòng, con nắm chặt bàn tay…
Ôi thời gian, con muốn níu từng ngày
Để tóc mẹ sẽ không thêm bạc nữa
Để tình quê thấm sâu vào muôn thủa
Mỗi lần về, sưởi ấm trái tim con…