
Bài thơ Bông hoa phố núi là một sáng tác viết về Buôn Mê trong một chiều đông của Nguyễn Đình Huân. Trong buổi chiều ấy chàng đã gặp định mệnh đời mình. Và bị say mê với tiếng hát, nụ cười của nàng. Tất cả làm chàng thêm xao xuyến.
Bài thơ Bông hoa phố núi
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh lên Buôn Mê vào một chiều đông
Thấy em múa bên bập bùng ánh lửa
Bước chân em và điệu xoang muôn thuở
Mang đam mê hoang dã của núi rừng
Anh say mê nghe tiếng nhạc tờ rưng
Tiếng hát em tưng bừng nơi phố núi
Như tiếng reo thác cao bên dòng suối
Em cuộn trào toả sáng tuổi hai mươi
Anh say mê ánh mắt với nụ cười
Em như dã quỳ xinh tươi hoang dã
Bông hoa rừng trong mùa đông lạnh giá
Vàng khắp núi đồi vàng cả Tây Nguyên
Anh say rồi say men rượu Y Miên
Hay anh say nụ cười hiền ngây ngấy
Say nắng say gió say rừng say đất
Anh say tình người chân chất hoang sơ
Chia tay em mang nỗi nhớ ngẩn ngơ
Chưa biết tên em là Hờ chi đó
Anh nhớ em nhớ cái nắng cái gió
Làm sao quên bông hoa nhỏ vùng cao
Trên đây là Bài thơ Bông hoa phố núi mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. Đó là những suy tư, rung cảm chợt thoáng qua khi gặp người mình thương. Và nỗi niềm ấy cứ thế trong mong ngóng và nhớ nhung khôn nguôi. Hy vọng bạn thích bài thơ này.
Theo Thuvientho.com