Home / Bài thơ về tình yêu / Cơn gió vô tình

Cơn gió vô tình

Cơn gió vô tình

Tôi hiểu rồi
người em nhớ không phải là tôi
thay vào đó là một người đàn ông khác
bấy lâu nay trái tim tôi lầm lạc
cứ tự dối mình…
người ấy cũng yêu tôi

Tôi hiểu rằng em là cơn gió thôi
chỉ thoảng qua trong đời tôi rất nhẹ
nhưng sao lòng tôi buồn đến thế?
Có lẽ nào vì tôi quá yêu em?

Ngồi một mình nhìn những ánh sao đêm
Tôi vẫn thường ví em như vì sao nơi đó
Nào ngờ đâu khi sao trời sáng tỏ
Không phải vì tôi mà lại cho người

Em tự đau lòng thầm gọi: dấu yêu ơi!
Người đàn ông đã làm em suy nghĩ
Làm tim em cứ nhói đau âm ỉ…
Thật buồn cười…tôi lại quá ngu ngơ

Tự dối lòng chỉ là một giấc mơ
Ngày hôm qua đã không còn hiển hiện
Nhưng trời ơi…ánh mắt em triều mến
Cứ dõi theo tôi suốt tháng năm dài

Mùa thu về rồi nhuộm chiếc lá vàng phai
Tôi đã muốn nắm tay em
Bước trong chiều thu như thế
Nhưng có lẽ ước mong giờ không thể
Bởi vì em đâu phải để cho mình…

Tôi phải quên thôi
Quên đi nụ cười xinh
Đôi mắt biếc đưa tình
Quên làn môi tươi thắm

Một chút duyên tôi
Xin đưa vào sâu thẳm
Chôn chặt trong lòng
Nơi ấy tình em…

Tôi sẽ không còn thao thức từng đêm
Ngắm những vì sao lung linh tỏa sáng
Mơ đến em
Mong cuộc tình lãng mạn
Tất cả đã dư thừa
Khi nơi ấy không em

Check Also

Mảnh tình – Phạm Thu Thảo

Mảnh tình – Phạm Thu Thảo

Mảnh tình vườn mộng chờ nhau Xin người nhẹ bước kẻo đau lá vàng Ví …