
Nắng hoe vàng chới với nhuộm mùa thu
Gió dẫn lối..gặp em- người bạn cũ
Một thần tượng trong tim anh ấp ủ..
Vẫn cồn cào thời hoa đỏ ngày xưa…
Đi bên em trời chợt đổ cơn mưa
Vương làn tóc nhạt hòa đôi mắt ướt
Bờ sông vắng cỏ nhú mầm xanh mướt
Tiếng chuông chùa hòa lẫn tiếng mưa rơi…
Thoáng ánh nhìn, lòng bỗng thấy chơi vơi
Đôi mắt biếc giấu nỗi buồn sâu thẳm
Làn môi xinh nở nụ cười đằm thắm
Tựa thiên thần lạc trong giấc mơ anh…
Bao thăng trầm..gầy thêm dáng mong manh
Nỗi nhọc nhằn..đêm cô đơn héo hắt
Anh lặng bước mà nghe lòng quặn thắt
Trái tim buồn muốn san sẻ niềm thương…
Lối em về mưa giăng ướt vấn vương
Anh thầm ước con đường thêm xa mãi
Cỏ triền đê níu chân người ở lại
Ngọn đèn đêm dõi theo bóng em dài…
Con đường khuya, một mình anh trống trải
Góc xe nhỏ nhớ bờ vai em mãi
Cái gạt nước cảm thấy mình thừa thãi
Chiếc gương buồn, không có bóng em soi…
Anh thấy mình như hạt cát nhỏ nhoi
Sao vẫn cứ ước mơ thành vũ trụ?
Nén yêu thương chìm sâu vào giấc ngủ
Để mãi mơ về..vì nơi đó có em…