Sài Gòn lạnh bóng ánh trăng đêm
Nhớ ai – ai trút nỗi niềm cùng trăng
Người ơi: người có biết cho rằng
Tôi buồn thơ thẩn nói cùng gió đêm
Người ơi: băn khoăn – thẫn thờ – đấy
Một bóng – cùng bóng – tôi đong buồn
Thức giấc mơ: nhắn gửi đôi câu…hỏi
Bao nhiêu dặm cách – bao lâu mới về?
Sài Gòn giữ nhớ – người đâu biết
Tôi sống trong mơ để hồn chìm
Lòng như buốt lạnh đêm tan vỡ
Giọt đắng miên man – dạ hằng mong
Đêm – đêm thức giấc tôi – ngớ ngẩn
Suy tư: thổn thức viết ít dòng
Gửi người hôm đó – làm tôi mộng
… Có biết lòng tôi vẫn đợi chờ