
Bài thơ Ngưỡng cửa tuổi 50 của Nguyễn Đình Huân viết về lưng chừng bên kia của cuộc đời. Bởi khi này con người ta đâu còn trẻ nữa và nửa cuộc đời đã lặng lẽ qua đi. Để rồi sau này khi nhìn lại vẫn luôn vui vẻ. Đó cũng chính là giá trị của cuộc đời và sự an yên trong lòng mỗi người.
Bài thơ Ngưỡng cửa tuổi 50
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Khi bước qua ngưỡng cửa tuổi năm mươi
Ngoảnh đầu lại hãy mỉm cười vui vẻ
Phía trước gần thôi ta đâu còn trẻ
Hơn nửa đời người lặng lẽ trôi qua
So tuổi tác cũng chưa phải là già
Ngọt bùi đắng cay đời ta đã trải
Hãy tận dụng quỹ thời gian còn lại
Để khi già mình không phải nghĩ suy
Kiếm tiền nhiều chắc cũng chẳng ích chi
Hãy cứ vui với những gì đã có
Những tham vọng với sân si gác bỏ
Bao buồn phiền gửi cho gió bay đi
Quyền lực hư danh cũng chỉ nhất thì
Tiền bạc giàu sang có khi bất hạnh
Hoạt động thể thao cho ta sức mạnh
Sức khỏe là vàng sẽ tránh tai ương
Cứ thảnh thơi cố gắng sống vô thường
Nếu có thể hãy yêu thương tất cả
Đưa bàn tay nâng đỡ người sa ngã
Ban ơn rồi không cần trả ơn đâu
Vẫn vui tươi khi đã bạc mái đầu
Thanh thản bước qua bể dâu sóng biển
Khi nằm xuống có nhiều người đưa tiễn
Có nhiều bạn bè lưu luyến nhắc tên
Đọc Bài thơ Ngưỡng cửa tuổi 50 ta cảm thấy vui tươi. Bởi quãng đời năm mươi năm trôi qua trong vui vẻ hạnh phúc, ấy chính là giá trị của đời người này. Với bài thơ đó ta có thể cảm nhận được những cảm xúc suy tư của cuộc đời. Bởi khi qua bên kia lưng chừng càng làm con người ta thêm phần sâu sắc hơn.
Theo Thuvientho.com