Tuyển chọn những bài thơ hay viết về những người buôn bán hàng rong. Chùm thơ ca ngợi đức tính siêng năng, cần cù của người gánh hàng rong để mưu sinh, có tiền lo cho con cái.
BÀI THƠ: TIẾNG RAO ĐÊM
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Ngoài trời mưa gió tả tơi
Tiếng rao khuya khoắt hay lời khóc than
Vai trần ướt sủng gánh hàng
Ai trong chăn ấm ai lang thang đời
Thân nghèo vất vưởng ngược xuôi
Dăm đồng bạc cắc đứng ngồi không yên
Mảnh đời bất hạnh bập bênh
Bữa cơm manh áo gập ghềnh bước đi.
Ai mua đi ai mua đi…
Lanh lảnh trong trẻo xám ghi đêm trường
Ai mua giúp chút sẻ nhường
Đắng lòng muộn dặm tình thương kiếp người
Tiếng rao thức tỉnh nụ cười
Thừa tiền lắm của cuộc đời oái oăm
Kẻ thừa người thiếu miếng ăn
Như đôi đũa lệch nhập nhằn so le.
Tiếng rao chua chát đêm hè
Bốn mùa xơ xác thân ve cõi còm
Ai mua hôn…. ai mua hôn…
Bao giờ mới hết tiếng buồn trong đêm.
BÀI THƠ: TIẾNG RAO
Tác giả: Hương Hà
Cuộc đời đi bán hàng rong
Cho nên em phải long đong chợ chiều
Miếng cơm manh áo liêu xiêu
Tiếng rao em vọng khắp nhiều phố đông
Dù cho mưa nắng bão giông
Vai em vẫn nặng gánh gồng thấp cao
Cất lên tiếng gọi mời chào
Con tôm, con cá tiếng rao em mời
Ai mua rau muống, mồng tơi
Chân em lê bước dưới trời gió sương
Những ngày nắng cháy mặt đường
Ào ào xe cộ bụi vương trắng người
Trên môi vẫn nở nụ cười
Tiếng rao vang vọng những lời dịu êm
Dù cho buôn bán lấm lem
Chợ đông em vẫn giữ nguyên nếp người.
BÀI THƠ: GÁNH CHÈ ĐÊM
Tác giả: Khách Lãng Du
Tiếng rao lạc trong đêm thanh vắng
Mưa sục sùi thêm nặng đôi vai
Nhà ai cũng kín then cài
Tiếng rao lọt thỏm mưa dai ngõ chìm
Chân trĩu bước qua đêm cố bán
Chè còn đầy quờ quạng đôi chân
Tả tơi manh áo bạc phần
Hẻm sâu chè ế tần ngần hạt mưa
Đời lam lũ sớm trưa tần tảo
Vai trĩu oằn đong gạo nuôi con
Sờn vai chân bước gót mòn
Hẩm hiu hắt bóng trên con đường buồn
Đêm nay lạnh mưa tuôn sầu rớt
Gió thổi tung mấy đợt áo tơi
Thi gan quang gánh với đời
Chè chưa vơi nửa chị ơi thật buồn
Nghèo với khổ đời luôn chua xót
Gánh đau thương bùi ngọt trên vai
Đêm nay chắc sẽ đường dài
Cơn mưa dai dẵng còn ai mua chè.
BÀI THƠ: GÁNH HÀNG RONG
Tác giả: Sinh Hoàng
Một gánh hàng rong nặng gánh đời
Trưa nồng chợ ế quá đi thôi
Thiu thiu giúp qua cơn mỏi mệt
Vất vả từ chưa tỏ mặt người
Nặng gánh giang sang nặng bước chân
Mưa nắng đường xa nẻo phong trần
Chất cả buồn vui vào đôi gánh
Gói ghém nhọc nhằn giữa thế nhân
Mượn cánh tay gầy làm gối mộng
Ngọn gió nào qua mát tấm thân
Mượn trời, mượn đất làm điểm tựa
Dổ giấc phù vân giữa bụi lầm
Người đã mơ gì chợp giấc trưa
Đói no ấm lạnh tủi bao mùa
Con dại mẹ già mong từng bữa
Chợ đời ế ẫm chẳng ăn thua
Tôi đứng bên đời lặng lẽ trông
Bao kiếp gian nan mãi chạnh lòng
Đời tôi cũng bước đường phiêu dạt
Tỉnh giấc mơ đời vạn…số không!
BÀI THƠ: TIẾNG RAO ĐÊM
Tác giả: Trần Văn Nghệ
Đêm thanh vắng đạp xe lọc cọc
Tiếng rao ai mời mọc vang xa
Ngân nga như một lời ca
Não lòng lữ khách thiết tha đêm buồn.
Mưa lất phất…gió luồn khắp nẻo
Vẫn một mình vắt vẻo đạp xe
Trên đầu chiếc nón rách che
Gói mình tà áo tướp lè tứ thân.
Chân đi dép chẳng cần quai hậu
Vẫn đạp đều đường dẫu gian lao
Xung quanh gió vít như gào
Tiếng rao vời vợi thấy sao não nề.
Nào hột vịt, Pa-tê, mỳ nóng
Khoai lang vàng mọng mật ngon đây
Cháo gà, tim cật ngất ngây…
Mời ăn ấm dạ lòng này đâu chê.
Đèn khuya bóng lòng tê giá buốt
Mồ hôi hòa sương nhột bờ vai
Niềm vui khách gọi đan cài
Giỏ hàng sắp hết ban mai ùa về.
BÀI THƠ: TIẾNG RAO TRONG MƯA
Tác giả: Nam Phương Nguyễn Thị
Tiếng rao ướt đẫm giọt mưa
Mẹ tôi quang gánh sớm trưa một mình
Nhà cao mái ngói lặng thinh
Phố mưa lọt thỏm mỗi mình Mẹ tôi
Đường trơn Mẹ ướt mệt rồi
Cong đôi quang gánh đầy xôi, đầy chè
Phố trưa im ắng ngủ mê
Tiếng rao buồn bã, não nề…Mẹ ơi
Giọt mưa trộn lẫn mồ hôi
Gánh xôi, gánh cả cuộc đời các con
Bán xôi từ thuở còn son
Áo manh Mẹ ướt, nhường con ấm lành
Quẩy đôi quang gánh bước nhanh
Đường đời Mẹ bước…Học hành nhường con
Nhường con giấc ngủ, miếng ngon
Xa con, Mẹ đã héo mòn chờ mong
Phố xưa tường cũ rêu phong
In hằn dấu Mẹ theo dòng thời gian
Tiếng rao nay đã đục khàn
Âm thầm ngõ vắng, muộn màng trong mưa
Chè xôi Mẹ bán sớm trưa
Tiếng rao chìm lẫn cơn mưa mùa hè
Tiếng rao hoà lẫn tiếng ve
“Ai ăn xôi Cúc, ăn chè giùm tôi”
Trĩu đôi vai Mẹ gánh xôi
Chè xôi chưa hết, mà trời tối thui
Con thương Mẹ lắm, Mẹ ơi
Phố xa con học vẳng lời Mẹ rao
Tiếng rao ướp đẫm ngọt ngào
Tiếng rao của Mẹ bay vào trong mơ
Tiếng rao dẫn bước con thơ
Mẹ ơi! Mẹ gắng đợi chờ chúng con
Học tập con quyết điểm son
Mai sau thành đạt, chúng con đáp đền
Mẹ cười vẳng tiếng rao đêm
Các con gắng học, Mẹ quen khổ rồi
Thương sao…Thương quá…Mẹ ơi
Mong Mẹ mạnh khoẻ, rạng ngời niềm vui
Chúng con học tập nên người
Bay về ôm Mẹ… Mẹ ơi… Mẹ à.
BÀI THƠ: THƯƠNG CHA GÁNH HÀNG RONG
Tác giả: Chưa rõ
Thân cha mòn mỏi lưng còng
Ngược xuôi cùng gánh hàng rong tháng ngày
Mong con thành đạt sau này
Thoát cảnh lam lũ dân cày quê ta
Áo mỏng sờn rách vai cha
Màu nâu đất cát cùng da quện hoà
Thương cha nước mắt nhạt nhòa
Cố gắng học tập, ơn cha nhọc nhằn
Hai quai hai sọt lội lăn
Lưng còng cha đã in hằn thời gian
Công ơn sinh dưỡng con mang
Gánh nặng cuộc đời không màng bản thân
Một đời vất vả gian truân
Quanh năm lam lũ tảo tần vì ai.
BÀI THƠ: THƯƠNG MẸ
Tác giả: Hoa Nắng
Mưa ơi! Xin đừng rơi nữa
Mẹ còn chợ vắng đường xa
Mưa hoài Mẹ tôi vất vả
Gánh hàng rong ruổi chợ tan
Sinh ra trong cảnh lầm than
Đói lòng chạy ăn từng bữa
Nhường con từng phần cơm nhỏ
Ngậm ngùi khi trẻ đòi thêm
Ngược xuôi lo lắng sớm hôm
Đêm mưa giật mình thảng thốt
Trời lại tuôn mưa nặng hạt
Ngày mai hàng vẫn còn nhiều
Cơn mưa vô tình đâu biết
Mẹ tôi vất vả thế nào
Cầu xin mưa đừng rơi nữa
Ngày mai chợ đắt người đông.
CHÙM THƠ GÁNH HÀNG RONG
(Thất Ngôn Bát Cú)
BÀI THƠ: QUẨY HÀNG RONG
Chẳng ngại lo gì quẩy gánh rong
Gian truân khó nhọc tháng ngày ròng
Băng rừng lội suối tìm cơm bát
Vượt thác trèo non kiếm gạo đong
Nước mắt vơi đầy thương số phận
Mồ hôi thấm ướt xót thân còng
Hy sinh vất vả nào đâu quản
Chẳng ngại lo gì quẩy gánh rong.
(Tác giả: Kim Chi Ban Mai)
=.=♥=♥=.=
BÀI THƠ: BÁN HÀNG RONG
Một gánh hàng rong bán cả đời
Quẩn quanh quanh quẩn thế mà thôi
Nắng mưa sương lạnh âu đành vậy
Sớm tối sinh nhai số tại trời
Sự nghiệp gia tài nằm một thúng
Giang san dồn đổ cả đôi vai
Dẫu là duyên phận trời ban tặng
Cũng để đằng sau một nụ cười.
(Tác giả: Đinh Sỹ Liên)
=.=♥=♥=.=
BÀI THƠ: KIẾP NGƯỜI
Này rong ruổi bữa đặng cho đời
Cứ quẩn quanh là sẽ vậy thôi
Chở nắng sương cùng duyên mãi vậy
Ngày qua tháng trải phận do trời
Sinh tồn phải gượng trong vành thúng
Phát triển luôn dồn tại hõm vai
Cả gánh càn khôn trời đã tặng
Rằng khôn với dại vẫn luôn cười.
(Tác giả: Nguyễn Kháng)
Theo Thuvientho.com