Cùng chung một bầu trời
Và dọc ngang trên mặt đất
Mấy chục năm thăng trầm dài ngắn
Sống yêu thương biết mấy cho vừa.
Có bao năm tuổi thơ
Có bao năm tuổi trẻ
Tuổi thơ hồn nhiên với những gì mới mẻ
Quyển sách nhà trường nuôi những ước mơ xa.
Bạn bè vô tư, vui vẻ, chan hòa
Trong sáng quá như một tờ giấy trắng
Tuổi thơ qua êm đềm phẳng lặng
Kỷ niệm nồng nàn với hoa phượng, mùa ve…
Ôi tuổi thơ, tuổi thơ
Khi đã xa rồi, ngẩn ngơ nuối tiếc
Nhưng tuổi trẻ cũng quá nhiều lưu luyến
Thuở yêu thương, khát vọng vô vàn.
Những buổi hẹn hò vằng vặc ánh trăng
Giận dỗi, ghen tuông, một thời nông nổi
Những cảm xúc trào dâng, con tim bối rối
Buổi ban đầu xao xuyến quá đi thôi.
Tuổi trẻ, tương lai sự nghiệp bồi hồi
Luôn phấn đấu xây dựng đời no ấm
Ôi mơ ước về những ngày hạnh phúc
Cũng mông lung trong muôn chuyện đời thường.
Chuyện con cái ốm đau, chuyện học ở trường
Chuyện tiền bạc, chuyện này chuyện nọ
Những yêu thương, còn đâu mơ mộng nữa
Vầng trăng xanh bên ô cửa tiếng đàn…
Biết bao lần quên cả thu sang
Quên khúc hát ngày xưa ta vẫn hát
Quên cả tuổi xuân, rồi một ngày tóc bạc
Lại âm thầm thương nhớ tuổi hai mươi.
Chuyện cửa nhà đè nặng xuống đôi vai
Rồi chuyện các con làm ăn, lấy chồng, lấy vợ
Và bệnh tật, ốm đau đến hàng ngày như mắc nợ
Mấy mươi năm như thế một cuộc đời.
Rồi một ngày thong thả dạo chơi
Ở một nơi xa xôi nào ai biết
Không còn nghĩ về cuộc đời tha thiết
Có ánh trăng vàng và khúc hát ngày xanh..