Home / Bài thơ sách giáo khoa / Ánh trăng – Nguyễn Duy

Ánh trăng – Nguyễn Duy

Ánh trăng – Nguyễn Duy

Bài thơ Ánh trăng của nhà thơ Nguyễn Duy là sự nhắc nhở về những năm tháng gian lao đã qua của cuộc đời người lính gắn bó với thiên nhiên, đất nước rất bình dị, hiền hậu. Qua đó có ý nghia giáo dục ta phải có một thái độ sống “Uống nước nhớ nguồn”, thủy chung ân tình với quá khứ, nhớ quên là lẽ thường tình, quan trọng là biết thức tỉnh lương tâm.

Bài thơ Ánh trăng là một bài thơ hay viết vào năm 1978, 3 năm sau ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, được nhà thơ viết tại Thành phố Hồ Chí Minh. In trong tập “Ánh trăng”.

anh trang nguyen duy - Ánh trăng - Nguyễn Duy

Bài thơ Ánh trăng – Nguyễn Duy

Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỉ

Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa

Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường

Thình lình đèn điện tắt
phòng buynh-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn

Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng…

Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.

Xem thêm:  Rừng mơ - Trần Lê Văn

Check Also

Bài ca ngắn đi trên bãi cát – Cao Bá Quát

Bài ca ngắn đi trên bãi cát – Cao Bá Quát

Sa hành đoản ca Trường sa phục trường sa, Nhất bộ nhất hồi khước. Nhật …