Trời lập đông tháng mười như hờn dỗi
Hanh hao buồn gội ướt sũng màn sương
Gió bảng lảng rồi vi vút vô thường
Lối em đi con đường xưa lẻ bóng
Nô en này có còn ai trông ngóng
Phương trời xa người có vọng về em
Hoa tuyết nở có rơi khẽ bên thềm
Đậu trên môi thương tình em lạnh giá
Góc phố quen gót hài êm buông thả
Chẳng chịu rời kỷ niệm đã hoài xưa
Em níu lại cả một mảng trời mưa
Nghe ngực trái thùa đầy thêm nỗi nhớ
Như tình yêu khát lòng em một thuở
Cơn mưa nào tầm tã đổ vào mơ
Anh đạp xe dạo trước cả trời thơ
Si tình ai ngẩn ngơ đòi lãng mạn
Bước vào yêu.. ánh trăng và sô nát
Ghì bên nhau… dìu dặt.. mãi hôm nào
Hoàng Anh 23/10/18