Ao bèo trống Ếch, gõ rền vang, Điệp khúc đàn Ve, gảy rộn ràng. Kèn Dế liên hồi, lôi tiếng Quốc, Mưa rơi xối xả, kéo Hạ sang. Chữ tình khèn Sếu, tưng bừng thổi, Nhạc đỏ Sơn Ca, hót giọng vàng. Cảnh tiên khắc hoạ, tình thiên nhạc, Tạo …
Read More »Đệ nhất phu thê – Đoàn Duy Hiển
Vợ nhiều vướng cẳng, khổ thân ra, Năm thê, bảy thiếp vít cổ mà. Ngày lo cơm áo, đêm hầu hạ, Mỏi gối, chùn chân, chúng chẳng tha. Con tôi, con chị nào yên phận, Sướng, khổ ganh nhau loạn góc nhà. Đa thê, coi nhẹ lồng song hỷ, Để …
Read More »Nỗi đau da cam – Đoàn Duy Hiển
Em là nạn nhân da cam, Sinh ra thời điểm, việt nam hoà bình. Mà em đâu có tội tình, Chiến tranh lại khoác lên mình, nỗi đau. Nhân quyền, còn ở nơi đâu? Chờ tìm công lý, chìm sâu vô hình. Hàng năm, thế giới tôn vinh, Vẫn trao …
Read More »Thôi đành thực hiện ba không – Đoàn Duy Hiển
Hai bồng lan cảnh cheo lơ Lửng, ngay mắt vợ, Mụ giơ chiếc chày. Khôn hồn thì cuốn xéo ngay, Ông rước của nợ, về đây làm gì. Ông chồng đành vậy thôi thì Chơi bể cá cảnh, ngắm khi vắng bà. Tốn cám, tốn điện bà la, Co chân …
Read More »Lục bát tương phùng – Đoàn Duy Hiển
Giận vợ uống rượu giải sầu Chẳng nên thắt cổ treo đầu ngọn khoai. Giận chồng dọa bỏ theo trai Chớ nên uống thuốc tránh thai hù chồng. Tương sinh, tương khắc, tương đồng Cùng nhau chia sẻ thuận lòng uyên ương. Duy Hiển (Bắc Giang)
Read More »Thăm lại đồng quê – Đoàn Duy Hiển
Đi xa cũng đã bao năm, Nay về quê Mẹ, ra thăm cánh đồng. Lạc vào cõi lúa mênh mông, Như ai phơi thảm, sắc bông thóc vàng. Dồn điền, đổi thửa mở mang, Đồng quê ta đã, gọn gàng từ lâu. Ruộng bằng chẳng có cao sâu, Chiêm mùa …
Read More »Cả hai cùng thắt – Đoàn Duy Hiển
CHỒNG: Hỡi cô thắt đáy lưng ong, Sao cô không thắt, cả trong lẫn ngoài. Để cho cứ phải đẻ hoài, Con cái nheo nhóc, mười hai đứa tròn. Tuổi xuân hao lấn hao mòn, Mà cô cứ đẻ, sòn sòn mãi sao.?! VỢ: Hỡi anh mày rậm to cao, …
Read More »Tiễn cháu đi bộ đội – Đoàn Duy Hiển
Sáng nay, tiễn cháu lên đường, Cháu đi bộ đội, dặm trường hành quân. Bà con phố xóm tiễn chân, Động viên tình cảm, ân cần khi đi. Còn ông chẳng biết nói gì, Chỉ căn dặn cháu, thầm thì mấy câu. Dù đi bất cứ nơi đâu, Nhiệm vụ …
Read More »Tương sinh tương khắc – Đoàn Duy Hiển
Bình thường thì vợ là ta, Đến khi sung khắc, vợ – ta là thù. Vợ là tàu chiến lù lù, Ta là lính dù, cũng chẳng kém chi. Vợ là bác sỹ quân y, Ta là người bệnh, bảo gì cũng nghe. Xe tăng vợ chạy vè vè, Khẩu B41 …
Read More »Tình đoàn kết – Đoàn Duy Hiển
Bác Hồ đã dạy chúng ta, Đánh giặc chẳng kể đàn Bà, đàn Ông. Ta mang dòng máu Lạc Hồng, Luôn đem khí phách, con Rồng cháu Tiên. Mỗi khi đất nước bình yên, Cùng nhau đoàn kết, xây thiên sử vàng. Tâm tài, trí dũng mở mang, Tô đẹp …
Read More »