Home / Bài thơ về công việc / Thơ tình kỹ sư khoan dầu khí – Mạnh Cường

Thơ tình kỹ sư khoan dầu khí – Mạnh Cường

Thơ tình kỹ sư khoan dầu khí – Mạnh Cường

Thay ca gần một giờ bay
Thế là hơn cả chục ngày đi xa
Vợ con tôi để lại nhà
Cô đơn, thất thểu tôi ra mỏ dầu

Vợ chồng con cái xa nhau,
Ngưu lang, Chức nữ đớn đau sự đời
Túi xách nhẹ, chân buôn lơi
Trà bắc mấy ấm, thuốc thời mấy bao

Nhiều đêm cái miệng nhạt phào
Cái bụng cồn cào, nhớ chén rượu cay
Hai tuần là bấy nhiêu ngày
Nhịn thèm để đợi lúc bay về bờ

Ngoài khơi ai bán mà mua
Sớm chiều ba bữa, tối trưa súp hầm
Trên boong, tời rít ầm ầm
Lúc quay không kịp lại quần thảo nhau

Quy trình quy phạm để đâu
Tiếng Tây chẳng học, tiếng Tàu bỏ qua
Những khi nhàn nhã giở ra
Đánh bài mấy ván, kiểm tra bắt liền

Biên bản lập: đánh ăn tiền
Oan không dám cãi, sợ trên đuổi về
Đêm thâu thao thức canh khuya
Nghĩ mà thương vợ, nhớ về quê hương

Từ ngày dầu khí lên lương
Khách quê theo lệ vẫn thường đến thăm
Kẻ ngoài Bắc người trong Nam,
Tàu xe quà cáp lại càng tốn thêm

Các con theo mốt học kèm
Tiền thầy tiền lớp cũng trên một tờ
Lương chưa đến hạn phải chờ
Tạm ứng không có ngẩn ngơ mấy phần

Lương một tháng, lãnh hai lần
Nửa phần đưa vợ, nửa phần trích ra
Phố phường nhộn nhịp massage
Chân tay buồn mỏi muốn qua một lần

Xem thêm:  Thầm lặng ngành y - Nhâm Tuấn Anh

Rẻ ra cũng mất vài cân
Nghĩ mà đứt ruột, bần thần xót xa
Bia ôm quen thói sa đà
Ngoảnh đi ngoảnh lại toàn gà miền Tây

Nâng ly, cụng chén ngất ngây
Chủ uống một vại, gà xoay một thùng
Trả tiền như muối bóp lòng
Vừa đau vừa tiếc nói không ra lời

Tiền uống thì một đồng thôi
Tiền bo rộng rãi gấp mười lần hơn
Tan cuộc nhậu, thấy buồn buồn,
Kara đi hát vẫn còn OK

Rã rời đứng dậy ra về
Vợ không mở cửa, biết đi đường nào
Đêm nằm mơ giấc chiêm bao
Đồng tiền cháy túi, con lao số đề

Lại còn cái cảnh phu thê
Chồng đi biển hụt, trở về đớn đau
Đấng nam nhi chạy cửa sau
Vợ tôi xộc xệch áo nhàu quần không

Chém cha cái kiếp má hồng
Con về bên ngoại, vợ chồng lìa xa
Cuộc đời bao nỗi phong ba
Con đường dầu khí biết là về đâu?

Bát mồ hôi đổi giọt dầu
Tóc xanh nay đã nhuốm màu gió sương
Năm canh biển lặng đêm trường
Lòng tôi sóng dậy buồn thương vô bờ./

Check Also

Công danh – Nguyễn Văn Thái

Công danh – Nguyễn Văn Thái

Dấn thân mưu nghiệp buổi đầu khơi Đậm nét chân quê giữa đất trời Gia …