
Bài thơ Người dưng của Nguyễn Đình Huân viết rất xót xa nghẹn ngào và đầy cô đơn. Đó là khi con người ta rõ ràng yêu nhau tuy nhiên lại bỏ nhau bơ vơ giữa dòng. Để rồi bao nhiêu câu hẹn thề nay cũng chỉ còn là dĩ vãng. Thứ còn lại là nỗi nhớ hanh hao chảy ngược vào trong.
Bài thơ Người dưng
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Người dưng ơi hỡi người dưng
Phải chi ngày ấy ta đừng gặp nhau
Nắm tay trao nụ hôn đầu
Mơ ngày thắm đượm trầu cau mặn nồng
Ai ngờ con sáo sang sông
Bỏ người dưng lại giữa dòng bơ vơ
Chiều chiều ra bến đợi chờ
Mong người dưng với giấc mơ quay về
Nên duyên như đã hẹn thề
Bên nhau chung sống phu thê thuận hoà
Nhưng mà thực tế nhưng mà
Người dưng dứt áo đi xa với người
Bỗng dưng người khóc kẻ cười
Kẻ xa viễn xứ vui tươi huy hoàng
Bỏ ai ở lại bẽ bàng
Đêm đêm thao thức mơ màng nhớ thương
Giờ đây đã chẳng chung đường
Người dưng xưa ấy ở phương xa nào
Chỉ còn nỗi nhớ hanh hao
Xót xa cay đắng ngược vào trong tim
Với Bài thơ Người dưng này có thể mang lại cho chúng ta những cảm xúc suy tư khôn nguôi không nói thành lời. Đó là những bộn bề, suy tư trong cuộc sống này. Để rồi mỗi khi nhớ lại đều không khỏi xót xa bùi ngùi. Bởi năm tháng đã qua đều là những năm tháng hạnh phúc.
Theo Thuvientho.com