Người đàn bà dỗi hờn
Lỗi hẹn với tháng tư
Xót xa chiếc lá vàng khi hoàng hôn ngã bóng
Thương chút nắng cuối ngày đợi chờ tia hy vọng
Vẫn biết lắm mong manh lận đận kiếp lục bình
Người đàn bà dỗi hờn
Cho số phận phiêu linh
Bên dòng nước đục trong dập dình thân hoa nữ
Lặng lẽ đếm cô đơn giữa dòng đời sóng dữ
Mơ một giò phong lan ai đó gửi ân tình
Người đàn bà dỗi hờn
Bối rối phút bình minh
Khắc khoải những tháng năm chuyện tình chưa thơm ngát
Xa rồi tuổi thanh xuân sắc hương nay nhòa nhạt
Còn ai nhớ hay quên điệu hát tháng tư về
Người đàn bà dỗi hờn
Ngân nga khúc si mê
Ngỡ trong giấc chiêm bao mơ về phong lan tím
Có một kẻ đi xa chẳng nhớ miền kỷ niệm
Có một kẻ mong chờ ngọt lịm một vần thơ …