Tổng hợp những bài thơ viết về Sài Gòn về đêm hay nhất. Thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người thành phố Sài Gòn khi đêm đến.
BÀI THƠ: ĐÊM SÀI GÒN KHÔNG NGỦ
Tác giả: Quý Phương
Sài Gòn ơi đêm dài ta thức trọn
Bởi nhớ người không hẹn ước trăm năm
Yêu làm chi? Rồi cứ khóc âm thầm
Đêm dài lắm ôi… năm canh thao thức
Viết tin nhắn gửi vào miền ký ức
Giữ trong tim những khúc mắc cuộc đời
Đêm thật dài với nổi nhớ chơi vơi
Chẳng điểm tựa nên chông chênh khao khát
Viết bài thơ êm đềm như khúc nhạc
Gửi tặng người trong tin nhắn trử lưu
Vội vã nồng nàn… phút chốc tiễn đưa
Vội vã bước đi.. xa xôi tầm với
Sài Gòn ơi bao lâu ta chờ đợi
Bước cùng người trong sương lạnh đêm khuya
Tựa bên nhau vòng tay ấm giao mùa
Đêm lạnh lắm bởi mình ta thao thức
Gởi nổi nhớ cho người không hẹn ước
Chẳng ai hay nên ta nhận riêng mình
Năm canh rồi lại thấy ánh bình minh
Trong phút chốc tình tan như bọt biển.
BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊM
Tác giả: Tấn Bảo Huỳnh
Sài Gòn đêm
Công viên buồn bã
Ánh đèn khuya
Nghiêng ngả
Bóng hồng đen.
Sài Gòn đêm
Không tìm gặp người quen
Những cánh cửa im lìm
Khóa chặt.
Sài Gòn đêm
Khốc khô lời rao bán
Người li hương tần tảo kiếp lầm than
Bước chân về gõ nhịp cũng khô khan
Đứa trẻ bán hoa cạnh vũ trường hào nhoáng.
Sài Gòn đêm
Có những cuộc vui thâu đêm suốt sáng
Những gương mặt già non
Hốc hoác, thâm quầng.
Sài Gòn đêm
Khu phố Tây đèn nhấp nháy vây quanh
Không huyên náo chỉ đủ vừa nhộn nhịp
Những điệu nhạc du dương, mặt người thiêm thiếp
Chìm trong mộng mị ru hồn.
Sài gòn đêm
Hẻm sâu chìm ngõ tối
Người điên ngồi
ôm nỗi nhớ không tên.
Sài Gòn đêm
Và những mảnh đời đêm
Một bức tranh lập thể
Những mảng màu trắng đen.
BÀI THƠ: SÀI GÒN KHÔNG NGỦ
Tác giả: Sinh Hoàng
Sài Gòn đêm nay không ngủ
Phố phường cũng thức cùng ta
Đèn đường chênh chao hắt bóng
Hàng cây nghiêng ngả nhạt nhòa
Sương đêm dường như quên ngủ
Là đà đậu trên ghế đá
Bước chân khuya nào vội vả
Khua vang mặt đá vĩa hè
Sài Gòn đêm nay không ngủ
Đôi nhân tình dìu lối qua
Tình yêu giữa lòng thành phố
Hoa Quỳnh nhà ai nở hoa
Sài Gòn đêm nay quên ngủ
Sao trời đang thức cùng ta
Ánh đèn nhà em vẫn sáng
Cùng thức vì ta nhớ…ta.
BÀI THƠ: THÀNH PHỐ TÔI YÊU
Tác giả: Thu Trúc
Sài Gòn về đêm rộn ràng từng con phố
Chuông giáo đường chìm lẫn giữa dòng xe
Gánh hàng rong vội vã trên vỉa hè
Bao mơ ước mở ra ngày khép lại
Đêm sáng đèn người xe như dòng chảy
Chút mộng mơ còn sót lại trong gió chiều
Khẽ lướt nhanh qua đôi má người yêu
“Em về nhanh, kẹt xe gần ngã sáu”…
Sài Gòn về đêm bao phận đời ẩn náu
Những Kiều thơm nuốt nước mắt vào lòng
Những đèn mờ không sáng nổi long đong
Cánh hoa bay trong giấc mơ cổ tích
Sài Gòn khuya vẫn không chút tịch mịch
Tiếng rao mỏi mòn trôi nổi giấc mơ con
Tiếng ru nào như hòa khúc nỉ non
“Ngủ đi con, khuya rồi trời sắp sáng…”
Sài Gòn chứa bao điều lãng mạn
Tóc ai dài, lá xanh thẳm vòm me
Phượng vĩ rơi đỏ rực những trưa hè
Chút se lạnh…chuyển mùa bao thơ nhạc
Sài Gòn vẫn du dương như bài hát
Khúc bổng trầm thăng giáng những yêu thương
Sài Gòn tươi từ những con đường
Sài Gòn yêu từ những điều rất nhỏ…
BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÊM TRỞ GIÓ
Tác giả: Nguyễn Văn Minh
Đêm ngỡ quay về từ chốn hồng hoang
Gió lan man như chưa từng như thế
Bóng tối cô đơn ngập tràn ngạo nghễ
Sài Gòn lên đèn lệ ướt tàn canh
Em thoảng buồn đếm ngày tháng mong manh
Nhặt nhạnh heo may giữa từng cơn gió
Xác lá mù tung ào bay trước ngõ
Tự hỏi đâu về chuyến gió bay ngang
Trời đã sang mùa gió gửi tình tang
Em mãi lang thang qua từng con phố
Xào xạc hàng sao dấu chân lá đổ
Thả hồn mình lắng ngộ chút thinh không
Gió đông huyền mắt ướt mi cong
Tà áo nhẹ rơi đỏ hồng lấp lánh
Giọt sương đa đoan mơ đời chắp cánh
Đôi guốc mộc hành một cõi hư vô.
Theo Thuvientho.com