Home / Chùm thơ chọn lọc / Chùm Thơ Tâm Trạng Về Phố Đêm Và Những Đêm Cô Đơn Không Ngủ

Chùm Thơ Tâm Trạng Về Phố Đêm Và Những Đêm Cô Đơn Không Ngủ

Chùm Thơ Tâm Trạng Về Phố Đêm Và Những Đêm Cô Đơn Không Ngủ

Trong cái lạnh của những đợt gió cuối mùa, lơ lửng đầu trăng là những tiếng thở than nặng nề của sương khuya rơi trên phiến lá, chiều rồi hoàng hôn gió trở, liệu chốc nữa nàng mưa đa mang có ghé ngang đây? Dẫu những cơn mưa dầm hình như đã thôi dai dẳng, rộng lượng nhường một khoảng thời gian có lẽ đủ lớn để những tơ trăng ghé lại cái trời cao nguyên đầy gió này. Đêm nay rất nhẹ, nhưng trời thì không trong, sương mây u ám, chắc vì đó mà những ánh vàng trở nên nhợt nhạt, chúng phải xuyên qua những tầng mây trĩu nặng để có thể chạm tới mái đầu ai đó… (Nơi cho người yêu những cơn mưa)

Sau những chùm thơ: thơ về đêm một mình buồn bã, những bài thơ đêm cùng khói thuốc, thơ về đêm lạnh lẽo cô đơn và những bài thơ viết về phố cũ thì hôm nay tôi sẽ gửi đến các bạn chùm thơ buồn gồm những bài thơ viết về phố đêm cùng những đêm cô đơn không ngủ. Chắc cũng nhiều người giống như tôi, có những đêm nào đó và có thể cả trong tương lai nữa, những nỗi buồn chẳng thể gọi tên cứ thế kéo bước chân đi lang thang trên những ngõ phố về đêm vắng lặng, phố gợi tình đầu, phố gọi nỗi sầu, bao nhiêu cho vừa con tim mệt mỏi, hư xa?!…

1, Đêm Không Ngủ

Phố về đêm không gian buồn vắng lặng

Văng vẳng đây trăm nỗi nhớ xa nguồn

Em đã ngủ mộng chờ trên tóc rối

Hay nặng lòng thao thức giữa trùng dương?

Trăng mệt rồi quỳ gối ướt hơi sương

Ai nhớ ai quanh quẩn ngã ba đường

Nghe tiếng phố: thanh âm thôi vồn vã

Đêm lặng lờ… lòng phố vẫn xôn xao!

Khuya ngủ rồi và anh đây không ngủ

Sương ngưng rơi nhưng khói thuốc giăng đầy

Nhớ nhung nào nhuộm tím những loài mây

Giữa đêm tối, vỡ òa, đây: thương nhớ!

Tối thăm thẳm dấu nỗi niềm trăn trở

Làm sao quên một cái nắm tay đầu?

Thơ viết hoài viết mãi chẳng thành câu

Sao quên được xót xa đầy thân đợi

Ôi dư tình còn đọng giữa ngàn khơi!

Thôi xa rồi một thuở đón đưa nhau…

Bình yên chăng trong những giấc nhiệm màu

Anh không biết vì đêm sâu thức trắng

Đêm dậy rồi, phố đã ngủ bao lâu?

(Bằng Lăng Tím)

2, Đôi Khi

Đôi khi tôi muốn quay về

Lặng im điếu thuốc đỏ lề phố đêm

Lòng không nhớ cũng không quên

Thầm nghe lá thức ngủ trên đỉnh đầu.

Đôi khi chẳng biết vì đâu

Tôi ngồi đốt lửa nguyện cầu vu vơ

Lòng không thực cũng không mơ

Thầm nghe tiếng nói tín đồ trong tôi.

Đôi khi bỗng thấy xa xôi

Những bạn bè cũ đang ngồi quanh đây

Lòng không tỉnh cũng không say

Tôi cầm ly rượu biết xoay phương nào.

Đôi khi tôi đã đứng chào

Một bông hoa nở bên rào nhà ai

Lòng không đậm cũng không phai

Thoáng nghe khuây khoả một vài buồn lo.

Đôi khi tôi tự dặn dò

Cõi này tôi có đói no vui buồn

Lòng không dứt cũng không vương

Mỗi ngày mỗi bước hành hương đời mình.

(Đoàn Vị Thượng)

3, Dáng Đông!

Độ cuối tháng trời như không nắng nữa

Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?

Em quên mất nụ cười em là nắng

Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?

Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối

Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng

Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt

Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang

Xem thêm:  Nhà thơ Nguyễn Đình Chiểu và tập Dương Từ – Hà Mậu hồi 3

Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ

Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu

Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?

Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?

Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc

Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng

Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận

Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…

(Bằng Lăng Tím)

4, Lang Thang Phố Đêm

Thành phố đêm, lấp loáng ánh đèn

Vòng tay êm trong từng ngõ nhỏ

Em lang thang đoạ đầy nỗi nhớ

Em đang đi …về phía không anh

Hồ Tây đêm đẹp đến nao lòng

Từng đôi từng đôi thì thầm rạo rực

Anh ngủ chưa, hay còn thao thức?

Có chút gì náo nức giữa màn đêm…

Càng xa anh càng nhớ nhiều thêm

Em loanh quanh vòng về Thuỷ Tạ

Cơn mưa chiều còn vương ghế đá

Chỗ mình ngồi chụm sát một đôi

Chẳng thể nào chịu nổi đơn côi

Dẫu dặn lòng mình đừng bấn bíu

Ánh mắt anh, nụ cười vướng víu

Theo em hoài mỗi nẻo đường khuya…

Mặc kệ em, mưa dẫu ướt ai kia

Anh ngồi đâu bên khung cửa nhỏ

Để bình yên nghe tim mình đập rõ

Có nhịp nào thảng thốt về em?

Son phấn dập dìu phố xá đêm đêm

Có tình yêu hay lọc lừa xảo trá

Rẽ ngang qua quán cà phê nhỏ

Ngồi một mình, ảo giác có anh…

Hà nội đêm thanh vắng mát lành

Em hít hà sương đêm căng ngực

Thành phố đêm nay cùng ta thức

Ngu ngơ hoài ơi… kẻ lang thang!

(Vũ Thị Minh Nguyệt)



5, Khói Trăng

Khói thuốc rơi sầu in bóng mây

Lạc lõng hồn yêu khóc trăng gầy

Phòng vắng ngậm ngùi ta vui gió

Chuốc những giọt buồn uống chén say

Khói thuốc lạnh lùng đợi hồn trăng

Bút thả, buồn rơi, khói sương giăng

Vần thơ dấu ái ngày xưa cũ

Còn mãi tên người biết hay chăng?

Đã mấy mùa trăng người nhớ người

Bao đợt thu rồi lá vàng hong

Ngày mai nắng đến là thu nữa

Mà cõi lòng hoài mong nhớ mong

Khuya rồi, trăng trốn ở nơi đâu?

Ta chờ ta đợi suốt canh thâu

Ta xé gió trời, mây nghiêng rẽ

Trăng tàn đẫm ướt một dòng châu

Trăng ơi nghe ta kể tội tình

Dẫu là gầy guộc, dẫu lặng thinh

Trăng hãy một lần nghe ta khóc

Rồi giết dư tình thuở bình minh…

(Bằng Lăng Tím)

6, Tôi Về Giữa Phố Đêm Nay

Sương chảy máu dọc con đường

Gió về, cứ ngỡ sông Hương chết rồi

Còn tôi, chạy với tôi thôi

[Ngày mai, chắc chắn trên trời có mây]

Tôi về, chạy dưới tàn cây

Đèn khuya mắc cỡ trên vai gái già

Lên Thiên Mụ, xuống Đông Ba

Ngược xuôi, xuôi ngược cũng là nhân gian

Con ve vừa thoát miệng hang

Trời ơi! đã chết trên bàn tay ai

Vòng xe đo đoạn đường dài

Vòng đời đo những hoạ tai bất thường

Có thương thì giữ lời thương

Chết rồi, tiễn một nén hương thôi mà!

Về đi, chạy chậm thôi nha!

Ngày mai, gặp lại thì ta cùng cười.

(Nguyễn Lãm Thắng)

7, Tôi Nghe Em Kể

“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể

Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim

Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm

Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”

Mùa này rét giá băng từng hơi thở

Anh còn hoài trở giấc mộng tình say

Lối em về có đơn lạnh: tối nay?

Khi ngõ về tái tê vì gió trở

Anh khẽ hát bài tình ca dang dở

Nhớ về em nơi cuối tận trời xa

Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở

Xin người đừng quên một dấu chân qua

Xem thêm:  Nỗi đau - Vũ Phong

“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?

Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau

Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu

Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”

(Bằng Lăng Tím)


8, Thành Phố Đêm Tình Yêu

Thành phố đèn cao áp

Hàng me xanh đêm vàng

Sân khấu trời em hát

Tình yêu trôi mênh mang

Khán giả ngồi hân hoan

Ly cam sành ngọt lịm

Bài ca đêm màu nhiệm

Trải lòng cùng tim gan

Tình ai cùng chứa chan

Cho lòng tôi trúng đạn

Viên đạn tình ai bắn

Cho tim mình tử thương

Đêm là đêm uyên ương

Sao chẳng lời hò hẹn

Mà tình yêu cứ đến

Cho một đời vấn vương?

(Diệp Minh Tuyền)

9, Em Về

Em về hương thu trong mắt xinh

Rải khắp phố quen những chút tình

Trời sang mùa mới, em thay áo

Có nhớ mùa xưa: chuyện chúng mình?

Em về bàn tay nắm bàn tay

Thênh thang ngõ phố thoảng heo may

Em về phố vắng mơ màng nhỉ?

Vàng rót môi hôn, nắng chiều này!

Em về mùa thu thật đậm đà

Mây chiều phiêu lãng hát tình ca

Thuở ấy đi đâu, lâu chẳng gặp

Chắc bận phương nào nơi xứ xa?

Em về đường phố rộn đâu đâu

Thu tôi vàng võ vẫn sầu sầu

Em về non nước bình yên quá

Mà giết lòng tôi ai biết đâu?

Em về tôi buồn tình nhạt nhòa

Áo quần xộc xệch, tóc lòa xòa

Những gã đợi chờ ngu ngốc quá

Điên tình, viết mãi chuyện trăng hoa…

(Bằng Lăng Tím)

10, Phố Đêm

Đêm chìm vào giấc lặng im

Nửa khuya chầm chậm đi tìm chính ta

Vẩn vơ khói thuốc nhạt nhòa

Mà trong sâu lắng hồn hòa vào thơ

Trời đêm trăng mãi ngẩn ngơ

Như ta vẫn chỉ ơ hờ thế gian

Tình trong câm lặng ngút ngàn

Mình anh đêm lạnh… muôn vàn nhớ thương!

(Nhon Hien Mac)


11, Em Về Phố Ấy Chiều Mưa

Em đi về phố ấy chiều mưa

Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ

Tóc mây hường đưa theo nhịp gió

Trải mù sương lên ánh mắt người

Em đi về phố ấy cùng ai?

Ta bâng khuâng nhớ một dung hài

Lời dối trá chưa trao tròn vẹn

Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai

Ta yêu nhau mới ba màu áo

Phút giã từ vàng vọt thu ngâu

Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ

Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu

Em buồn không sao đã qua cầu

Để ai sầu lạc bước đường câu

Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ

Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu

Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc

Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ

Vì hương tóc mãi còn xao xuyến

Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ

Rồi hôm nay lang thang phố vắng

Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa

Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:

“Em đi về phố ấy chiều mưa”…

(Bằng Lăng Tím)

12, Mùa Đông Lối Xưa

Đông sang mùa về lạnh quá

Anh nghe rét buốt tâm hồn

Em nơi phương trời xa lạ

Quên rồi một buổi hoàng hôn!

Anh đi về trên lối ấy

Gió đông buốt giá vai gầy

Đường xưa bây chừ vẫn vậy

Giọt sầu ngả bóng hàng cây

Em ơi! Mùa đông nơi đó

Có còn nhớ đến đông xa?

Gió đông thì thầm rất nhỏ

Đâu rồi em gái chiều qua?

Khói thuốc loang trong màn tối

Hồn thơ giăng lối em về

Nắng ơi thôi đừng lên vội

Cho ai quên những ước thề

Nét bút ngày nay lạ thế?

Rạng lên một dáng em hiền

Trăng lên trời mây chợt tím

Thẫn thờ vẽ dáng em nghiêng

Xem thêm:  Bài thơ Nhớ Hà Nội và em – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Đông sang mùa về lạnh quá

Lâu rồi phố ấy em qua?

Gió vít hồn thơ trăn trở

Ai đưa em về nơi xa?

(Bằng Lăng Tím)


13, Người Không Về Nữa

Đường nắng cũ phố rũ vàng nỗi nhớ

Ráng hồng trôi lơ lửng bóng chiều buông

Trời hạ buồn gieo mấy nhịp yêu đương

Anh đi tìm dáng người xưa xa mãi

Trong yên ắng của hoàng hôn sầu dại

Anh đợi chờ giữa lòng phố chợ đông

Người không đến và cô đơn ghé đến

Khói thuốc anh bay hoang hoải trong lòng

Ở nơi này buồn hiu em biết không

Mây lạnh lẽo buồn trôi che bóng sông

Hạ kéo khói bâng khuâng buồn sắc tím

Nhớ thương rơi những góc phố im lìm

Anh không đợi và người không về nữa

Chiều thôi buồn bẽn lẽn bước vào đêm

Anh không tìm và người không còn nhớ

Lá thu rơi đưa hạ khóc bên thềm…

(Bằng Lăng Tím)

14, Đêm Lạnh Lẽo

Đêm lạnh lẽo khói giăng mờ đỉnh núi

Chỉ còn đây mây xám giữa lưng trời

Tôi góp nhặt những tơ tình hoang dại

Gởi về em một nửa của lòng tôi

Rồi có lẽ lời thơ tràn mộng mị

Tim ngang tàn xé nát tiếng yêu đau

Đôi chân bước bờ môi nồng thi vị

Gởi về em một nửa vết hằn sâu

Ai tìm ai hạt nắng buổi ban đầu

Duyên tan vỡ vỡ tan tình vay trả

Bước qua nhau ánh mắt nhìn xa lạ

Ta thuộc về hoài niệm của đời xưa

Trăng trốn rồi và đêm sẽ là mưa

Tay áo cũ bạc màu hương tình khóc

Đôi chân bước ướt màn khuya nhằn nhọc

Đêm mặn nồng sáng rạng cõi hồn yêu

(Bằng Lăng Tím)

15, Nỗi Lòng Người Đi Trên Biển

Biển về khuya trời giăng sương buốt giá

Người bước buồn lòng nhiều quá ưu tư

Sóng dập dìu theo những hạt lệ dư

Hương muối mặn dòng thư tình chưa viết

Biển mênh mang những ân tình tha thiết

Thương nhớ sầu da diết giữa đêm đen

Phố thênh thang khuất bóng nửa ánh đèn

Triền cát trắng trải dài như nức nở

Người gặp gỡ để riêng người than thở

Tim đã buồn nằm oán mấy lần đau

Bút nghiên nào gội quá khứ trôi mau

Chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão

Gió vờn gió sắt se lùa vạt áo

Người hận người tình ảo mộng còn say

Biển ngàn đời ôm ấp sóng trong tay

Người mãi nhớ khi thu vàng võ tới!

(Bằng Lăng Tím)

Vừa rồi là những bài thơ tình buồn về phố đêm trong những đêm cô đơn không ngủ, hi vọng các bạn sẽ thích và đối với riêng những người cùng tâm trạng, tôi mong rằng nó đã giải tỏa và nói lên được phần nào nỗi lòng từ tận sâu trong trái tim mỗi người. Chùm thơ về đêm cô đơn với nỗi lòng của những người không ngủ này chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ buồn về đêm khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ đêm buồn hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Xem thêm Thơ Tình Buồn Hay hoặc Những Chùm Thơ Hay Nhất và Những Bài Viết Về Đêm Cô Đơn


Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …