Home / Chùm thơ chọn lọc / Thơ Mùa Xuân – Chùm Thơ Tình Mùa Xuân Yêu Thương Cảm Xúc Nhất

Thơ Mùa Xuân – Chùm Thơ Tình Mùa Xuân Yêu Thương Cảm Xúc Nhất

Thơ Mùa Xuân – Chùm Thơ Tình Mùa Xuân Yêu Thương Cảm Xúc Nhất

Ngày trôi không vội vã. Những gã si tình nói rằng mùa đông dịu ngọt. Em ơi, thế mùa xuân có đẹp gì không? Sao em không về để lắng nghe tiếng khóc của áng mây hồng một chiều xuân ấy? Nơi đây xuân gầy guộc lắm, xuân hanh hao lắm! Máu tim ai thắm đỏ những cánh đào, giọt lệ nào thấm mặn những màn mưa và những nỗi riêng mang nào đã gửi sắc vàng cho hoa cúc? Em à, xuân này có đáng đợi mong? Xuân đẹp thế? Xuân bình yên thế? Sao em không về? Nghe đâu vài ba hôm nữa trời đất sang giêng… (Khắc khoải vào giêng)

Thế rồi sau chùm thơ tình mùa xuân cô đơn buồn, và những áng thơ tình tháng giêng hay lãng mạn, hôm nay tôi sẽ gửi đến các bạn một chùm thơ tình mùa xuân nữa, gồm những áng thơ tình mùa xuân lãng mạn rất cảm xúc và mang những nỗi buồn diệu vợi. Xuân vốn là mùa của sự sinh sôi, của nụ cười và hạnh phúc. Nhưng biết đâu đấy, vẫn có những nỗi buồn, vẫn có những nỗi cô đơn vẫn hoài hiển hiện… Và sau đây, mời các bạn cùng xem qua những bài thơ mùa xuân buồn lãng mạn chất chứa đầy cảm xúc này, chúc các bạn có những phút giây thật tuyệt bên những áng thơ tình mùa xuân hay!

1, Phút Giao Mùa

Hỡi khoảnh khắc sang mùa xao xác gió

Phố nghiêng nghiêng mây thẳm những ánh vàng

Đôi khách lạ riêng đường chung ái ngại

Ta chân trần đờ đẫn lối lang thang

Phải buổi gặp thẹn thùng nơi cuối phố,

Gió giao mùa lảng vảng dáng người thương?

Hay một thoáng men sầu vương tới ngưỡng,

Cuốn hư vô thoang thoảng ngã tư đường?

Em có về và xuân có đến không?

Hay em quên quên lãng chốn hoa đồng?

Vô ý gặp một chiều mưa lấm áo

Để bao mùa khắc khoải đứng chờ mong!

Sương phủ tối nguyệt tàn le lói chiếu

Phố giao thoa ướt đẫm dưới đêm mờ

Ta thờ thẫn trong men say vô tận

Chợt nghẹn ngào khói thuốc rớt vào thơ…

(Bằng Lăng Tím)

2, Lại Một Chiều Mơ

Chiều thơm như hoa cỏ

Lơ đãng một dòng sông

Em gội đầu bến Hạ

Ta con nước ngược dòng!

Chờ em trong nỗi nhớ

Vành vạnh một tình si

Ta về ngang gió bụi,

Em hững hờ ra đi…

Hoàng hôn nghiêng trong mắt

Nắng lỡ làng trên môi

Người vừa hư vừa thực,

Bên hương say rã rời.

Giêng hai vừa chín tới,

Mùa yêu đã đến rồi…

Sao em còn phiêu lãng

Những phương trời không tôi?

(Bằng Lăng Tím)

3, Hồn Xuân! Xanh Xao Quá…

Thu than thở, heo may buồn lặng lẽ

Xuân đến rồi? Khe khẽ vẫy chào đông

Ta lạc bước, nơi đâu? Trời gió lộng!

Khói bay bay phơ phất giữa cánh đồng

Hoàng hôn xuống trời mây như òa khóc

Ta lại say với nắng muộn cuối chiều

Ôi ha ha! Sướng run vì đau đớn

Hồn rạn rồi, tim vỡ, mắt cay cay

Cơn gió nào đưa tiếng ai đến đấy?

Trả về đâu cái thuở nặng lòng nhau?

Ta mơ gì ngày cũ cả mai sau

Cành hoa giấy trắng tinh màu tang tóc!

Than ôi! Chết, tình xuân là tình chết

Ta với thu vàng võ thế mà hay

Xơ xác sao? Uống một cuộc tình say

Đợi mùa về, hồn xuân xanh xao quá!…

Xem thêm:  Anh có về không? - Tiểu Phương

(Bằng Lăng Tím)

4, Xuân Về Tình Cũ

Ơ kìa tình cũ gặp lại nhau!

Khơi lên gờn gợn giấc mơ đầu

Năm nay nhạt nhòa hơn năm trước

Tím biếc tình yêu đã phai màu

Ơ kìa tình cũ bước qua nhau

Lẳng lặng đong đầy lệ đêm thâu

Trời hỡi tình ơi, sao hờ hững?

Gạn đục xuân tươi buổi sơ đầu

Còn gì lưu luyến để mộng mơ?

Đêm sâu nhung nhớ thuở ban sơ

Tình cũ đi qua cùng người lạ

Trăng khuya lạc bóng ánh xuân mờ!…

Tình đầu, tình cũ hay tình cuối?

Người về nơi ấy có vui không?

Nửa hồn chơ vơ hoài rong ruổi

Một nửa xuân về mãi chờ trông!

(Bằng Lăng Tím)

5, Nỗi Nhớ!

Tự thuở ấy mình không còn nhau nữa

Nên xuân sang thôi thấp thỏm đợi chờ

Đường tôi bước đã nhuốm màu cô quạnh

Những đêm dài… xuân gõ nhịp trong thơ

Tôi cứ tưởng tình yêu là nỗi nhớ

Sao đêm về cứ thế lại buồn tênh?

Không hò hẹn cũng quên rồi xao động

Chỉ vui hoài mớ kỷ niệm mông mênh…

Xa biền biệt tháng ngày chừ ngoảnh lại

Vắng người chờ cũng chẳng kẻ đợi mong

Mây kín lối, chiều buông không đổ bóng,

Vẫn xôn xao hoàng hôn tím trong lòng…

Khói rũ rượi ven trời thoai thoải gió

Tơ xuân xinh bạc trắng vóc giêng gầy

Nửa hồn tôi ngập tràn hình bóng cũ,

Ở nơi này, chắc thiếu một bàn tay…

(Bằng Lăng Tím)

6, Xuân Này Vắng Nhau

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu

Đường anh đi lắm dãi dầu sương cát

Lối em sang tiếng thương yêu dào dạt

Mỗi chiều về én dáo dác đường bay

Xuân của anh là một khoảng trời say

Với nhớ nhung, với đợi chờ dĩ vãng

Nghe đâu đó trong ngày xuân mới rạng

Em bước qua ngày cũ thật hững hờ

Em vẫn là cô gái áo trăng mơ

Vẫn ngây thơ như cánh xuân ngày tết

Anh rêu phong áo nhuộm màu trắng bệt

Sợ đau thương rơi ướt lối em về

Mình không còn những giây phút đam mê

Em bâng khuâng tình đầu ôm đau xót

Anh tình cuối, ngu ngơ như bất chợt

Rồi khuất xa ánh mắt tự thuở nào

Chắc xuân này mình chẳng gặp nhau đâu

Xuân vẫn tươi cánh mai vàng màu nắng

Nhạn vẫn bay mỗi khi chiều gió lặng

Anh vẫn còn nỗi nhớ gửi về em

Ta không còn những ngày tháng êm đềm

Thì yêu nhau, là xa nhau, mãi mãi

(Bằng Lăng Tím)

7, Phố Vào Xuân

Nắng rải khắp khúc giao mùa lặng lẽ

Nghe đông phong vỡ khẽ dưới lưng trời

Tháng giêng đến vừa chạm tay nhè nhẹ

Rơi nỗi buồn thoáng gợn mặt hồ trôi

Có thể ta chẳng nhớ mùa xuân nữa,

Nhưng làm sao ta quên được cố nhân?

Chiều vẫn tím tháng ngày mong mỏi đợi

Phố lạc loài đâu đó những bàn chân…

Tháng giêng đến tình yêu thơm mùi nắng

Phố bật cười mây trắng đứng làm duyên

Xuân dịu ngọt những màn mưa thầm lặng

Ru yên bình con nắng ngủ bên hiên

Xuân đấy ư? Hồn xuân tươi đẹp quá!

Sao xác xơ băng giá những lá cành?

Phố hờ hững giả vờ như chẳng biết,

– Trời xanh hoài trên môi mắt em xanh…

(Bằng Lăng Tím)

8, Chiều Xuân Buồn

Chiều buồn hiu hắt mây lang thang

Khói thuốc bềnh bồng rớt phố hoang

Sau bao xót xa là nhung nhớ

Xem thêm:  Anh đi, em chờ - Nam Trần

Ta hận một người đã sang ngang

Người lạc về đâu? Em tôi ơi

Hoàng hôn phớt nắng lạnh một trời

Gió vít cành xuân trên đọt lá

Chiều tàn ngả bóng giữa trùng khơi

Tình ngút trùng xa, ngút ngàn xa

Cứ đợi rồi chờ, ta với ta

Ánh mắt ai đưa mùa thu tới

Ta lại với ta, dại rồi khờ

Hàng cây thờ thẫn đêm dần xuống

Thẫn thờ phố nhỏ nguyệt gầy buông

Thênh thang thương nhớ như òa khóc

Trăng treo đầu ngõ tự bao giờ…

(Bằng Lăng Tím)

9, Xuân Qua Phố Cũ

Thấm thoắt mùa xuân đã tới nhà

Gió đùa, chim hót, bóng chiều sa

Lối vắng dáng hiền nghiêng trong mắt

Đông tàn rũ rượi tiễn người qua

Đời ta từ ấy đã qua trang

Bến cũ hoàng hôn nhạt nắng vàng

Đò đã sang ngang, ta buồn quá!

Bước giữa mùa xuân lệ tuôn tràn

Em ơi có về qua phố cũ?

Hàng cây xơ xác vẫn đứng chờ

Em có về không nơi chốn cũ?

Vẫn còn dang dở nửa vần thơ

Rồi mai em cùng bên người ấy

Rộn ràng hai đứa lối xuân xưa

Nơi cuối chân trời anh vẫn đợi

Ngắm nhìn làn tóc gió đong đưa

Khói thuốc tàn dần dưới màn sương

Dáng ai lẩn khuất ngã ba đường

Trông ngóng người xưa còn hờ hững

Thẫn thờ lẻ bước nỗi buồn vương

Thôi rồi xuân đến nhớ người xưa

Thu về nắng đổ hạ ướt mưa

Đông đến, kìa em, này, lạnh lắm!

Bao nhiêu xuân nữa để cho vừa?…

(Bằng Lăng Tím)

10, Dốc Nắng Mùa Xuân

Mùa xuân rắc phấn hương vào Tết

Cho nồng thêm từng dấu môi hôn

Còn nghe ngan ngát em mùi tóc

Từ khi da thịt có linh hồn.

Bóng tôi đổ xuống con dốc lớn

Hoa đã vàng mù mịt bóng gương

Mà thơ vẫn còn nguyên ý tứ

Để tôi mắc nợ những con đường.

Em đứng khóc bên hiên mười sáu

Coi chừng nước mắt rớt vào thơ

Buồn đã tới vườn quen con gái

Chỗ hồn tôi lăn lóc dại khờ.

Mùa-em, xuân mới hườm đôi má

Còn nghe bịn rịn dấu môi đau

Tôi đâu phụ bạc mùi hương cũ

Chỉ nắng chói chang mất lối vào..

(Hư Vô)

11, Lịm Tím Mùa Xoan

Chiều nay về nghe mùi hương xoan chín

Rơi tả tơi biêng biếc tím mây chiều

Có anh chàng mơ mộng chuyện tình yêu

Đi trên lối giăng đầy hồn hoa tím

Tím lạnh lùng hay tím còn tha thiết,

Để lòng người hoài da diết chờ mong?

Gió thoáng qua gieo rắc chút hương nồng

Chẳng ấm được cả khoảng tình lạnh lẽo

Xuân đưa người dạt trôi về tám nẻo

Mùi thơm hương hỏi ai đợi ai chờ

Chợt thẫn thờ xoan tím cả vần thơ

Tím con phố tím bóng người xa vắng

Đường lối cũ chiều nay trời hanh nắng

Xoan hững hờ lẳng lặng ngập ngừng rơi

Vắng dáng em hoa chiều rơi rất nặng

Xa nhau rồi, chỉ tội cánh hoa xoan…

(Bằng Lăng Tím)

12, Em Đã Thấy Mùa Xuân Chưa?

Gởi tình xuân trong nắng

Cho thơm đôi má đào

Gởi lòng tôi thương nhớ

Lên con phố xôn xao

Chim qua mùa bão động

Còn nhớ nẻo tìm về

Huống chi người vá mộng

Chưa hết những yêu mê

Cho dù trăm vết cứa

Cho dù ngàn nỗi đau

Mùa xuân đang phía trước

Sao hẹn chờ xuân sau?

Pha màu lên cánh bướm

Lượn vòng quanh chân em

Gọi ngàn hoa nở sớm

Xem thêm:  Tuyển tập những bài thơ Puskin đi cùng năm tháng phần 3

Ủ hương lên tóc mềm

Phố như vừa thức dậy

Trời mới ươm sắc hồng

Có một mùa xuân sớm

Giữa lòng tôi giá đông…

(H. Man)

13, Tình Rơi Ngày Xuân

Trời xuân đến hoa vàng rơi góc phố

Bước chân ai lặng lẽ bước bơ vơ

Con đường xưa buông ký ức thẫn thờ

Khói thuốc trắng lặng lờ rơi theo gót

Trót yêu rồi đành lòng sao em hỡi

Sao xóa mờ để xuân khóc chiều nay

Men rượu cay hay tình đã hoài say

Mà hoàng hôn cất tiếng tình tan tác

Em lâu rồi có về qua phố cũ?

Xuân bây chừ chẳng còn đẹp như xưa

Đâu bàn tay và đâu những ngày mưa

Em lâu rồi có về qua chốn cũ?

(Bằng Lăng Tím)

14, Mùa Hoa Gạo

Thời gian qua rồi hàng cây mắt đỏ

hơn một con đường rũ nắng mồ côi

em buông tóc cho mùa đi trải gió

tuổi xuân buồn thơ không dệt lời vui

Em bây chừ lặng yên như sông vắng

bãi chiều hoang lau lách tủi thân buồn

hòn sỏi nhỏ còn nằm mơ năm tháng

dòng tình trôi đã thấm mệt cội nguồn

Tình dạo ấy hơn trăm lần giông bão

khép mắt nghe mưa ướt lạnh tình đầu

em lặng lẽ nhặt từng bông hoa gạo

so máu tim, ray rứt chuyện ngàn sau

Thời gian trôi chỉ cho người thêm tuổi

hoa gạo nghẹn ngào rụng xuống sông đau

thương tuổi em buồn như sông như suối

trăm bến chờ… không neo nổi thuyền đâu!

(Nguyễn Lãm Thắng)

15, Xa Nhau

Chiều anh về tìm lại những ngày xưa

Tiếng thời gian chỉ nghiêng về một phía

Phố chông chênh những điều em chưa biết

Chiều muộn màng viết tiếp thuở vào mơ

Bốn mùa thu anh đơn độc bơ vơ

Và bốn mùa xuân em ngóng chờ vạt nắng

Những khoảng cách cứ đầy lên lằng lặng

Nhưng lạ lùng nỗi nhớ vẫn nhân đôi…

Phố độ này ngày vội lắm em ơi!

Đường xưa cũ đêm dâng ngàn vạn lối

Anh áo bạc phong rêu đời lặn lội

Khói xanh màu những kỷ niệm không tên

Người đợi hoài kẻ lại cố tìm quên

Yêu đương rớt góc phố nào không rõ

Anh uống cạn mối tình thâu trong gió

Uống cả em nên thơ hóa sắc màu

Có phải mình đã rất rất xa nhau?

Nên chiều nay đại dương không còn hát

Mây bạc đầu những tháng năm trôi lạc

Trả cho người đôi mắt của mùa xuân.

Chiều anh về, đơn lẻ những bàn chân…

(Bằng Lăng Tím)

Vừa rồi là những bài thơ mùa xuân cô đơn hay, buồn và lãng mạn mà tôi muốn gửi gắm đến tâm hồn của các bạn, hi vọng rằng các bạn cũng yêu thích những bài thơ ấy. Chúc các bạn có một mùa xuân thật nhiều niềm vui và may mắn, và đừng quên đây chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ tình mùa xuân hay khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ mùa xuân hay khác các bạn nhé!

Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

Theo Thuvientho.com

Check Also

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Những bài thơ hay về hoa cúc họa mi

Hoa cúc họa mi còn được gọi là hoa cúc dại hay là hoa cúc …