
Người ta nói mùa thu nó bình lặng như chính cái tiếng lá rơi, sao anh về phố cũ chiều nay thanh âm của lá nặng nề đến lạ. Một ly cà phê ngọt không giấu bớt đi niềm cay đắng ùa về, những màu áo xa lạ lướt qua không nhòa bớt cái lạnh se của vạt gió chiều lạc hướng. Tháng tám thu chưa đậm vị, cũng vậy mà anh mới rất yêu thương, bởi vào mùa, khi màu vàng trải đầy trên từng con ngõ cũng là khi anh tưởng chừng mình ôm trọn lại cuộc phân ly lần nữa. (Trích: Ta đã chờ tháng tám từ lâu!)
Gửi đến các bạn chùm thơ gồm những bài thơ tình chớm mùa thu trên Thuvientho.com. Mùa thu đẹp là thế, nhưng cái khoảng giao mùa giữa hạ và thu còn khiến lòng ta dễ rung động hơn bao giờ hết. Lúc ấy thu chưa đậm vị, thu vẫn ngập ngừng, khoảng chớm thu luôn là một khoảng thời gian tuyệt vời để viết và tận hưởng những áng thơ tình mùa thu, các bạn nhỉ? Ngay bây giờ, mời mọi người cùng xem qua những bài thơ tình chớm thu, thơ tình đầu mùa thu mà tôi vừa mới viết sau đây, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
1, Ngập Ngừng Thu
Trên phố chợ hoa sữa cười với phố
Mùa thu sang khoác chiếc áo võ vàng
Hạ còn đó và bóng chiều chưa đổ
Đợi em về đưa tiễn dấu xanh xao
Tháng tám về ly biệt cũng yêu nhau
Chỉ là khác mùa thu nao không rõ
Lời tạ từ hay tiếng yêu vừa ngỏ
Ôi tâm tư những con nắng cuối mùa
Bên phương ấy trời đã chuyển thu chưa?
Sao nơi đây góc phố vẫn ngập ngừng
Từng chiếc lá thay màu không vội vã
Đợi ai về, thầm khóc tiễn người dưng…
Có loài thu lại thương mến màu xanh
Và có người kia tô vàng màu lá
Thu đợi gì một hình dung xa lạ?
Khói bạc đầu ôi thu đến thu qua…
Thu lại về bóng hạ khuất dần xa
Thu về hoài nhưng người đâu về nữa
Vạt áo cũ phai màu thu biền biệt
Đợi em về tang tiễn cuộc tình xanh…
(Bằng Lăng Tím)
2, Tìm Giữa Hồn Thu
Thu ghé đến ươm vàng vàng phố
Huế đêm gầy nguyệt lạnh phơi phơi
Ta lê gót Cố đô sương khói
Rót trăng gầy ngồi uống chơi chơi
Phố cất tiếng tang tình mây xám
Thu u hoài gợn bóng heo may
Hương tóc cũ chừ xa dặm dặm
Đã phong rêu giăng kín nơi này
Ta biết tìm nơi đâu để nhớ
Dáng ai chờ lỗi hẹn chiều mưa?
Ôi ta hét tên ai trong gió
Tiễn xanh xao vội vã chuyển mùa
Trăng chênh chếch soi bóng bên cầu
Như kiếm tìm đáy mắt sâu sâu
Tiếng thở dài tự tôn đâu nhỉ?
Tóc lần phai sắp bạc mái đầu
Mồi điếu thuốc tìm em trong khói
Em có về đón Huế thu nay?
Thu ghé đến ươm vàng vàng phố
Cho ta buồn uống nguyệt mềm say!
(Bằng Lăng Tím)
3, Tháng Tám Xanh Xao
Tháng tám xanh xao, tháng tám gầy
Người về viễn phố gió chờ mây
Lá rớt trong tim, tim lạc nhịp
Yêu thương thuở ấy rụng vơi đầy
Tháng tám hanh hao, tháng tám buồn
Phố chừ xa lạ chẳng người thương
Kẻ đợi xuân tươi, người tiễn hạ
Người vui tình mới, kẻ vấn vương
Tháng tám, than ôi! Tháng tám ơi!
Lá xanh một nửa, một nửa rơi
Hồn yêu mỏi mệt phân nửa chết
Heo hút chân mây lạnh lẽo trời
Tháng tám về đây lắm kẻ chờ
Mà họ đợi chờ để làm chi?
Muôn thuở tình yêu ngu ngốc quá!
Cứ thích riêng mình ôm biệt ly
(Bằng Lăng Tím)
4, Một Chiều Tháng 7 “Rất Thu”
Tháng bảy về sắp sửa khát tình ngâu
Gió heo may khơi khói thuốc buồn rầu
Tôi lơ đễnh bước sầu mang gót hạ
Giấu phiến hồn rong viễn phố mùa xa
Tôi nhớ về cái thuở chúng tôi đi
Về mùa thu hai đứa đã phân ly
Tôi phác họa một chân dung tưởng tượng:
“Chúng tôi vui trên những ngã ba đường”
Tháng bảy này dắt mưa về chốn lạ
Phút giao mùa nhưng rõ rệt “rất thu”
Mưa trắng xóa có giận hờn xô cửa?
Sao hồn tôi băng giá ngập sương mù
Chúng tôi vui bước dạo mùa phố ấy
Riêng tôi về buồn nặng nửa hai mang
Khăn trắng tiếc trong phòng không ổ khóa
Mặc thời gian đối thoại với thời gian…
(Bằng Lăng Tím)
5, Mùa Thu Trắng
Em mang tên cơn gió mùa thu trắng
Theo thời gian năm tháng cuốn đi rồi
Tự mái tóc xanh mềm như nắng lụa
Nay hóa thành những ký ức xa xôi
Không có em thành phố vẫn bồi hồi
Vẫn ưu tư những chiều xa vắng thế
Tôi ước ao dẫu một lần, có thể…
Lối em về… nơi ấy chắc bình yên?
Phố không em chưa hẳn đã muộn phiền
Chỉ riêng tôi với nỗi niềm chất ngất
Còn đâu đây một mùa thu rất thật
Đã rêu xanh phong kín giấc mơ hè
Rồi một ngày tôi sẽ kể người nghe
Chuyện mùa thu lá vàng không hẹn trước
Chuyện tình ngây ngô, chuyện đời mất – được
Chuyện vần thơ, chuyện khói thuốc không màu
Chuyện nỗi buồn còn mãi đến ngàn sau
Đã thấm đẫm trong tôi miền thu trắng…
Còn giờ đây trên lối mòn gót nặng
Chiều trả về là hồn phố của đêm
Tôi còn bận với những điều dang dở
Lá chưa rơi thu đã úa bên thềm
Mưa chợt khóc bờ môi loang vị đắng
Đêm buông lơi con phố trắng im lìm
Tôi quỳ xuống dấu chân người đã lạnh,
Đớn đau nào còn gõ nhịp trong tim.
(Bằng Lăng Tím)
6, Thu Muộn
Thu năm nay chắc về sẽ muộn
Và lạnh nhiều hơn những năm qua
Màu áo hạ chưa tàn xanh biếc
Nên yêu thương vướng chút nhạt nhòa
Người tình hỡi thu xa vạn lý
Đường mưa về xác lá thoi đưa
Thu đẹp lắm heo may nhuốm lệ
Hoàng hôn sầu tím thuở yêu xưa
Thu có tuổi theo ngày xa cách
Vàng võ dần theo cánh thiên di
Tim sỏi đá thế rồi cũng vỡ
Cũng tan tành theo bóng ai đi
Thu chờ em giết tình hoa lá
Em có về nhớ ghé ngang đây
Con phố cũ chắc chừ xa lạ
Mái hiên xưa hiu hắt dáng gầy
Thu năm nay chắc về sẽ muộn
Em có còn nhớ đến thu nao?
Gió cất tiếng ru êm lọn tóc
Chắc giật mình tình thu xôn xao
(Bằng Lăng Tím)
7, Bản Tình Ca Tháng Tám
Tháng tám đến hoa vàng ươm nắng mật
Thu se tơ đan áo mới cho trời
Ta trở lại con phố xưa hò hẹn
Đợi chiều về ngân điệp khúc đơn côi
Tháng tám đến phố chừ đìu hiu quá
Nghe tâm tư rả rích những giọt sầu
Lá thảng thốt giật mình rơi vội vã
Ta với người muôn thuở chẳng tìm nhau
Tháng tám về mây gió hát tình ca
Mưa thu bay gãy phím đàn nhạt nhòa
Hoàng hôn vắng trắng tang tình thắm đỏ
Cuối chân trời bàng bạc dấu chân xa
Người đi qua cuộc đời ta thấy không?
Những mùa thu xanh lá khóc môi nồng
Và những tối ngẩn ngơ mồi điếu thuốc
Đóm lửa hồng sưởi ấm rét trời đông
Nay tháng tám ghé về thăm lần nữa
Khói xanh xao nặng trĩu ngõ thu nào
Trang nhật ký lại nặng lời than thở
Giấc mệt nhoài gối lụa ủ chiêm bao
Tháng tám đến, chắc trách tình xưa đấy!
Trách người thương sao bước quá vội vàng
Để nơi đây có chàng trai thuở ấy
Viết thơ tình cho con nắng lang thang…
(Bằng Lăng Tím)
8, Cô Đơn
Khói rơi chiều đưa mặt khóc hoàng hôn
Thu giết lá, câu thơ xé tan hồn
Tôi ngồi đây và nhớ gì không biết?
Mắt lạnh lùng gợn xám trời tưởng tiếc…
Lời thề nguyền rơi lãng phía sau chân
Than ôi! Rơi, tiếng chạm đất tần ngần
Cô đơn đấy, ái chà! Chia ly đấy!
Nó uống rồi, nuốt dở hình hài ấy
Thế là thôi! Lạnh quá, tôi với tôi
Mượn giá băng sưởi ấm lòng bồi hồi
Chiều bịn rịn vẽ vời thêm tiếc nuối
Tôi đứng dậy, ngoái nhìn thêm lần cuối
Khói, bóng, sầu, hạnh phúc tựa hư không
Tôi đi về, vác cả trời mênh mông…
(Bằng Lăng Tím)
9, Mùa Thu Huế
Mùa thu Huế thoáng buồn vương mắt nhớ
Nắng thu tình tỏa ấm lối em sang
Mùa thu Huế những con đường rợp lá
Mưa bay bay chờ em đến nhẹ nhàng
Này áo trắng, này lá vàng màu nắng
Này trời xanh trong môi mắt em xanh
Khi em đến không gian chừng tĩnh lặng
Gió ngưng reo và lá rớt không đành
Ta một cõi tim buồn rong rêu phủ
Em trăng tròn mười tám đóa hoa xinh
Chưa biết khóc, chưa biết tình cay đắng
Lời yêu đương đâu dám ngỏ, chỉ nhìn…
Ôi thu hỡi biết làm sao thu hỡi
Huế và em mong manh nước dòng Hương
Ôi ta hỡi biết làm sao ta hỡi
Nắng thu nay sao lạnh những ngả đường
Thu rơi này, rơi chút nhớ, chút thương
Thủ thỉ chi hạt mưa rồi giọt nắng
Ta quên rồi, quên chút gió, chút sương
“Răng nhớ rứa, O mô tà áo trắng?”
(Bằng Lăng Tím)
10, Huế Buồn Thu Tím
Có một tím. Tôi gọi rằng tím Huế
Khi đêm đêm mây trắng phủ trăng ngà
Những chiều thu tôi nằm nghe gió vỡ
Tím thật buồn tim tím ở phương xa
Tím Huế đấy! Chẳng biết vì sao tím,
Có phải chăng như một cánh hoa rừng?
Không, không phải, một cái gì rạn nứt:
Sắp tan tành trong đáy mắt rưng rưng
Xa xa ấy giữa chân trời nhung nhớ
Nắng hoàng hôn se sắt tím vàng vàng;
Gió gọi chiều trên những nhành thăm thẳm;
Khuất cái nhìn, mây núi tím xanh xanh
Và vì đâu ơi người tôi yêu ơi?
Trong lòng tôi tím ngắt cả bụng trời
Tim tôi tím, mắt lịm buồn mắt tím
Huế mùa này – Vàng thu chắc chơi vơi!
(Bằng Lăng Tím)
11, Tiếng Lòng
Em không nghe trời chuyển sang thu
Lá vàng rơi trong gió bụi mù
Chiều dần buông phố buồn trong mắt
Hương tình sầu xa mãi lãng du
Em không nghe mưa về trước ngõ
Cho tình nào lạnh lẽo đường quen
Dòng tâm sự nhòa ướt vào đêm
Khói thuốc bay bên thềm hoang vắng
Em không nghe tiếng lòng thầm lặng
Ngày qua ngày đâu đã tàn phai
Lòng ngẩn ngơ thâu suốt canh dài
Em ra đi, bóng hình ở lại
Em không nghe, không nghe đâu em!
(Bằng Lăng Tím)
12, Dở Dang
Ta không vẹn được câu thề xưa cũ
Lòng vẫn say một giấc ngủ tình duyên
Hạ rồi thu bến đợi một dáng thuyền
Nắng chiều nay vương luyến thương tím biếc
Nẻo thời gian còn trăm năm biền biệt
Lỡ đôi mươi hồn biết sẽ còn đi
Nhưng vỡ tình vỡ một mảnh tim si
Nên ngập ngừng tìm chút gì sót lại
Trời về thu cứ chợt lại mưa bay
Nét bút nghiêng làm lòng ta dậy sóng
Tìm yêu khát một môi hôn cháy bỏng
Lửa tình nồng cô dại chốn phòng không
Ôi! Ta còn yêu nhưng tình thì hai lối
Bụi đời thường rửa vội những nhớ nhung
Con đường anh còn thương nhớ trập trùng
Dòng sông em có còn hương tình cũ?
Ta hết yêu hay tình còn đang ngủ?
Sao không vẹn được câu thề xưa cũ?
Tình chỉ đẹp khi đang còn e nụ
Nhưng ta thèm nở rộ một tình yêu…
(Bằng Lăng Tím)
13, Lá Thu Rơi
Người ấy xa tôi đã lâu rồi
Một mùa thu nữa lại đang trôi
Chiều về phố cũ nghe hoang vắng
Cũng mấy thu rồi – quên đi thôi!
Chiều tàn khói thuốc tựa sương đêm
Lá cứ rơi hoài nhớ thương thêm
Tình yêu đâu đó trong chiếc lá
Cho ai gom nhặt ở bên thềm
Và yêu thương nào vương mùa thu?
Khi ngõ quen xưa lá rơi đầy
Mùa thu lá rụng, vì sao vậy?
Sao lá hững hờ rơi nơi đây…
(Bằng Lăng Tím)
14, Phân Ly
Em sẽ không thấy mưa
Trong những ngày nắng đổ
Trong lãng quên là nhớ
Khi cất bước vẫn chờ
Em sẽ không thấy thu
Khi lá không còn rụng
Em có thấy hoang tàn
Khi ngọn cỏ còn xanh?
Em có nghe tiếng đàn
Ái oan người lữ thứ
Đi ngược dòng quá khứ
Em có thấy mùa thu?
(Bằng Lăng Tím)
15, Chiều Thương
Hoàng hôn lác đác hạt mưa ngâu
Gió qua mệt mỏi cánh nhạn sầu
Đôi lời thề hẹn mùa thu trước
Theo gió tìm về – anh tôi đâu?
Sao anh hờ hững lòng cô phụ?
Neo bến trùng xa: khách lãng du?
Câu hò bến đợi còn muôn thuở
Thuyền đi biền biệt chẳng tạ từ
Từ ngày anh đi, từ dạo ấy
Thu bỗng buồn tênh ở chốn đây
Đêm đêm nghe lá rơi bờ nguyệt
Lạnh lẽo hồn côi nhớ thương đầy
Dẫu biết anh xa ngàn vạn dặm
Tôi ngóng chờ gì mộng trăm năm?
Thầm trách tim yêu còn bé bỏng
Cứ mãi đợi chờ tình xa xăm…
(Bằng Lăng Tím)
Note: Tuyển tập 20 áng thơ tình mùa thu đi vào bất tử
Vừa rồi là những bài thơ chớm thu lãng mạn mà tôi muốn gửi gắm đến các bạn, hi vọng rằng các bạn sẽ thích. Mùa thu thật đẹp và bình lặng, duyên dáng, nếu các bạn cũng yêu mến mùa thu và thích lối viết của tôi thì đừng quên ghé thăm Minh Nhật thường xuyên để xem những bài thơ tình mùa thu và những bài tản mạn, tâm sự mùa thu mới nhất nhé, vì tôi cũng là một người yêu mến mùa thu đấy!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm Thơ Tình Buồn Hay hoặc Những Chùm Thơ Hay Nhất và Những Bài Viết Về Mùa Thu Mới
Theo Thuvientho.com