
Ta ngồi đây, căn phòng bé nhỏ nằm gọn trên gác mái và ngó ra ngoài xa ngắm nhìn cố đô dịu dàng, trầm mặc trong đợt mưa khuya nặng hạt. Giữa đêm tối vây bủa tứ bề, một ánh đèn mờ vẫn le lói giữa không gian. Trong cái tĩnh lặng pha lẫn với thanh âm rả rích đều đặn của những hạt mưa, vẫn có những giai điệu buồn rầu vang lên khe khẽ… Tâm tư lạc vào lòng Huế một đêm nghiêng mình giấu đi cái lạnh, ai lại lần nữa bâng khuâng với mớ kỷ niệm đầu đời. Ta không chắc rằng mình có thích mưa hay không, chỉ biết rằng, mỗi lúc mưa rơi lại khiến lòng ta cô đơn nhiều quá… (Mưa đêm)
Sau 2 bài những bài thơ tình buồn về mưa bất chợt và thơ tình hay về những hạt mưa yêu thương thì hôm nay tôi sẽ gửi đến các bạn một chùm thơ về mưa nữa, gồm những áng thơ về mưa buồn cô đơn không có người yêu bên cạnh. Dù yêu xa hay đã xa nhau mãi mãi thì mưa luôn mang đến cho lòng người những nỗi suy tư dài dằng dặc và ướt đẫm như những cơn mưa ngoài ấy… Chùm thơ mưa này tôi tổng hợp từ những bài mới nhất trong chuyên mục mưa của Thuvientho.com, các bạn có thể vào chuyên mục để xem những bài thơ về mưa cô đơn mới nhất, chúc các bạn xem thơ vui vẻ!
Nội dung bài viết
- 1 1, Mưa Giết Một Mùa Trăng
- 2 2, Em Về Phố Ấy Chiều Mưa
- 3 3, Hồi Ức An Yên!
- 4 4, Bão Giông
- 5 5, Mưa Khóc Tình Xưa
- 6 6, Khát Thu
- 7 7, Mưa Đầu Mùa
- 8 8, Tháng Sáu Giờ Chẳng Còn Mưa
- 9 9, Đông Tới Chưa?
- 10 10, Ghé Về Phố Cũ
- 11 11, Nỗi Nhớ Xa Xôi
- 12 12, Phố Đổ Rêu Phong
- 13 13, Một Trời Phượng Cũ
- 14 14, Em Vẫn Là Em
- 15 15, Mùi Hương
1, Mưa Giết Một Mùa Trăng
Mưa thế này đêm đến biết còn trăng?
Hay sương khói bủa giăng đầy lối phố
Những gốc cây sẽ nhuốm màu lá đổ
Tim hao gầy bão tố, máu tình rơi?
Mưa cho sầu nằm bệnh khóc tình đau
Duyên yêu xưa vương vấn níu chân sầu
Ngã ba đường hắt hiu hình bóng lạ
Tự buổi nào ta đã lạnh lùng nhau?
Ha! Tim đau đớn lòng ta vui quá!
Mưa thênh thang hồn ứa lệ đong đầy
Đây con đường in bóng nước chân mây
Mưa bất tận trải dài trong khóe mắt
Tình trỗi dậy từng cơn bong vết cắt
Thôi rồi đây trăng chết giấc mơ trưa
Người gỡ hết tình xưa, ta trói chặt
Phương trời nào người quên hết hay chưa?
Ôi trong lòng, ngoài phố, ở đâu mưa?
Uớt cõi lòng mà hanh khô vạt áo
Chân ta bước u mê về hư tạo
Mưa thế này, chắc chết một mùa trăng…
(Bằng Lăng Tím)
2, Em Về Phố Ấy Chiều Mưa
Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai
Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu
Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ
Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…
(Bằng Lăng Tím)
3, Hồi Ức An Yên!
Chiều ta về…
Hồn mênh mang mênh mang,
Chiều ta về…
Mây lang thang lang thang.
Chiều anh về tìm lại mảnh tình xưa:
Là góc quán, là ngày mưa xa vắng;
Là hôm gặp cúi đầu trong im lặng,
Ngượng ngùng nhau đành chẳng nói năng gì.
Những nhạt nhòa cứ thế dắt chân đi
Để tâm tư ngập tràn thêm da diết
Chiều rực tím tím hoàng hôn biền biệt
Buổi ban đầu còn tha thiết trong anh
Anh trở về trên con phố rêu xanh
Nghe hồi ức mong manh đà rạn vỡ
Những vạt nắng thơm lừng hương nỗi nhớ
Vẫn mặn mà như thuở mới vào yêu
Ta thương nhau không biết đã bao chiều
Tình khôn lớn qua bao nhiêu màu áo
Vậy mà sao cả hai đều cao ngạo?
Để hôm nay ôm khắc khoải mong chờ…
Hay vô tình bất chợt đứng ngẩn ngơ
Môi thoáng vọng một tên người chấp chới
Có hiểu không rằng anh đang còn đợi,
Những nỗi buồn vẫn gợi chút bình yên…
(Bằng Lăng Tím)
4, Bão Giông
Chiều trở gió, màu hoàng hôn rạn vỡ
Sao tôi nghe nắng rót mật trên đầu?
Trời giông tố rối bời đôi lọn tóc
Ước lệ tràn nhưng lệ lại luồn sâu
Những ân tình gió hỡi cuốn về đâu
Thơ rơi hoang trên khói thuốc buồn rầu
Chiều lặng lẽ vuốt bàn tay năm ngón
Buổi nắng về ai biết có còn nhau?
Trời cuồng nộ yên bình xa lạ quá
Ai nhớ – quên – quên – nhớ một ai rồi?
Tình nổi gió đẩy đưa đời xuôi ngược
Biệt ly rồi có nhớ cũng đành thôi!
Mưa ướt mềm hoen mi mắt xa xôi
Lối đi xưa rêu mốc phủ chân đồi
Tình gục chết chắc trời xanh? Có lẽ!
Gió đan tình, giông bão ở trên môi…
(Bằng Lăng Tím)
5, Mưa Khóc Tình Xưa
Ngày ấy hạ buồn tiễn em đi
Ta đứng nhìn theo ngóng đợi gì?
Heo hút lưng trời mây lặng lẽ
Chiều buồn mưa đổ khóc biệt ly
Biết nói gì đây phút chia tay?
Nửa tình tha thiết nửa đổi thay
Một nửa hạ tàn trên hè phố
Vàng thu một nửa nỗi niềm này
Lá mãi xôn xao lời của lá
Sầu vẫn gợi sầu ta với ta
Khói thuốc giăng mờ đêm khuya lạnh
Lững thững trôi về nơi xứ xa
Đêm nay mưa rớt bạc trăng phai
Lòng sâu thăm thẳm phố chợt dài
Miên man đợt gió lùa vai áo
Có phải mưa buồn mưa nhớ ai?
(Bằng Lăng Tím)
6, Khát Thu
Mùa thu hỡi! Chiều nay sao lỗi hẹn?
Phố không em, song cửa đã im chìm
Mưa bâng khuâng rắc buồn trên lối ngỏ
Em không về… nghìn lá đổ trong tim!
Ta gánh nắng rải chiều lên tóc gió
Bạc nửa hồn môi nhớ một bờ môi
Phố khơi vơi lệ hoen mờ mắt đỏ
Trong u mê ta vẫn ngóng trông vời…
Tình sắp hát khúc giao mùa lần cuối
Em bên kia còn tiếc nuối điều gì?
Sao chưa hóa thành loài hoa không tuổi,
Để nhuốm vàng trên muôn nẻo đường đi?
Ven trời cũ không gian sầu ớn lạnh,
Phố vắng em vàng vọng đến không ngờ
Mà ta nữa, uống ngàn năm đắm đuối,
Trắng nửa đời vẫn khát một chia phôi?…
(Bằng Lăng Tím)
7, Mưa Đầu Mùa
Mưa đầu mùa chiều nay tầm tã
Gió ầm ào nghiêng ngả hàng cây
Mưa chiều nay hình như rất lạ
Có khi mô mưa dữ thế này?
Và nơi em trời đang hong nắng
Hay bão bùng giông tố như ni?
Sao chẳng nói trả về thinh lặng
Để ngại ngần một bước chân di
Mưa đầu mùa chắc thường như thế
Vẫn cợt đùa niềm nỗi yêu đương
Nơi đáy mắt giấu vào dư lệ
Phố mưa rơi nước chảy ven đường
Trời mưa vội xem chừng ướt áo
Nếu em về phố cũ chiều nay
Đôi mắt biếc lạnh lòng mưa rớt
Hay đang đùa giọt nắng tình say?
(Bằng Lăng Tím)
8, Tháng Sáu Giờ Chẳng Còn Mưa
Trời nơi đây rất hiếm những lần mưa
Nên tháng sáu cũng hanh gầy vạt nắng
Đáy mắt ta còn chứa đầy lệ nặng
Nên nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên
Mai xa rồi nhưng em hãy cười lên
Dẫu biệt ly nghĩa là xa nhau mãi
Tình yêu ấy không bao giờ trở lại
Buổi ban đầu rồi cũng sẽ tàn phai
Ta sẽ quên trên những chặng đường dài
Tình xa ngái xóa nhòa hoài niệm cũ
Ta gác tạm những niềm riêng ấp ủ
Cho dòng thơ còn dang dở bên thềm
Em quên rồi hay vẫn cố tìm quên?
Cái nắm tay, nụ hôn đầu nồng cháy
Trời tháng sáu và mùa trăng mười bảy
Của một thời tháng sáu vẫn còn mưa…
(Bằng Lăng Tím)
9, Đông Tới Chưa?
Nắng đã phai rồi! Đông tới chưa?
Bàn tay run khẽ, lạnh giao mùa
Hàng cây lá rụng đìu hiu gió
Dãy phố ai về lất phất mưa
Khẽ rọi tầng mây tia nắng cũ
Buồn vương mái ngói hạt sương thừa
Nỗi nhớ niềm thương sao nói hết
Chẳng biết đông này có giống xưa?
Lá đợi xa cành giữa lặng im
Núi non man mác bởi sương chìm
Mây trùm mặt đất hư hao nắng
Gió cuộn phương trời dáo dác chim
Khách chẳng quê về đâu kẻ nhớ
Thuyền không bến đỗ lấy ai tìm
Thu qua đông tới hồn cô độc
Mới nhận ra mình lạnh nhói tim!
(Tuyết Trang)
10, Ghé Về Phố Cũ
Ta ghé ngang một chiều phố cũ
Hoàng hôn buồn vàng võ chân rêu
Tiếng gió gọi mơ hồ xào xạc
Dư hương xưa chợt vướng ngang chiều
Phố thân quen bây chừ xa lạ
Ta loay hoay đợi phố lên đèn
Rằng hôm nay mưa không tầm tã
Hay bên đời thiếu dấu chân quen?
Này yêu dấu buổi đầu tím nhớ
Thành phố sầu lạc lõng sương thu
Và tâm hồn ướt mềm sỏi đá
Đã tan tành khúc nhạc tình ru
Phố buồn lắm buồn không kể xiết
Bóng dòng người giết bóng đời ta
Ta thương nhớ ai về ai biết
Phố ồn ào cùng gió phôi pha
Tìm đâu đây một thời yêu dấu
Trót chia lìa tan cõi hư không
Tìm đâu đây một thời để nhớ
Đã bao ngày mỏi mắt chờ trông
Mỗi lần về ghé ngang phố cũ
Lối em về phong kín mưa giăng?
Hay cuối đường có ai đứng đợi
Em đi về quên một mùa trăng!
(Bằng Lăng Tím)
11, Nỗi Nhớ Xa Xôi
Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu?
Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu
Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ
Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua
Huế giấu em góc phố nào kỹ quá
Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen
Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ
Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men
Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím
Sao trả về hồn hoa trắng tang thương?
Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường
Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng
Rồi trong gió, trong mây và trong nắng
Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa
Anh hỏi Huế có phải người em gái?
Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha…
(Bằng Lăng Tím)
12, Phố Đổ Rêu Phong
Mùa hạ cũ còn vương đầy vai áo
Bước ta về phong dấu tích hoang sơ
Khép lại hết bao buồn vui nước mắt
Ta ngày xưa nào có biết đợi chờ!
Xé màn trời, trời hỡi hãy đổ mưa
Nắng chiều rơi bao nhiêu nữa cho vừa
Gom mây đến và kéo lòng gió lộng
Ta sẽ nhìn chân phố đổ rêu phong
Người quay đầu, cúi mặt, kệ người đi
Ta nơi đây đâu có nghĩ ngợi gì
Hà cớ sao mỗi đợt mùa trở dậy
Lại ngẩn người nuối tiếc nụ hồng say
Mùa đã về, mùa cũ tàn trước cửa
Sao ta buồn, chân mỏi bước liêu xiêu?
Đêm yên giấc gác đầu êm gối lụa
Sao giật mình, nhung nhớ đã từng yêu…
(Bằng Lăng Tím)
13, Một Trời Phượng Cũ
Hạ sang mùa, phượng đầy vai áo tôi
Nhớ chiều mưa thuở ấy đã xa rồi
Phượng trong tôi một trời loang máu đỏ
Phượng của người tình gõ nhịp trên môi
Cũng đã lâu sao tôi mãi chạnh lòng
Khi mùa về ráng đỏ bóng chiều phong
Tim se sắt cánh máu hồng tan vỡ
Phượng nhẹ nhàng nơi ấy biết hay không?
Tôi tưởng tình đã tàn theo tháng năm
Thời gian trôi bôi xóa vết thăng trầm
Đâu ai biết sóng cồn trong nỗi nhớ
Nắng hạ về tình giá buốt trong tâm
Tự ngày nào người – tôi thắt mối oan
Là bấy nhiêu nước mắt với mây ngàn
Phượng chiều nay sao xác xơ nhiều quá
Chắc tình xanh nay đã hóa võ vàng
Một lần thôi tôi xin cánh hoa xưa
Rồi mãi quên hình bóng của ngày mưa
Màu phượng cũ đã về khung trời mới
Phố chiều nay tan tác mảnh hoa thừa
(Bằng Lăng Tím)
14, Em Vẫn Là Em
Em vẫn là em tình vẫn đầy
Vẫn còn mộng mị vẫn mê say
Vẫn hồn phiêu lãng ngoài sân vắng
Đợi nắng về tô sáng mắt ai
Em vẫn là em vẫn đợi chờ
Vẫn gom nhung nhớ dệt thành thơ
Vẫn ngồi khung cửa nhìn mưa đổ
Đếm những giọt sầu ngập lối mơ
Em vẫn là em vóc liễu gầy
Vẫn còn ngập ngượng vẫn thơ ngây
Vẫn thầm thì nhắn cùng cơn gió
Xin gọi mây về phủ tóc bay
Em vẫn là em chốn tịch liêu
Vẫn buồn ngây ngất biết bao chiều
Vẫn e lá rụng sầu cành mộng
Hụt hẫng đêm dài bởi tại yêu.
Em vẫn là em vẫn nhớ nhà
Vẫn còn hoài tưởng những năm qua
Vẫn chờ sao rụng canh khuya vắng
Để kết dây tình gởi xứ xa
(Tuyết Trang)
15, Mùi Hương
Rồi bất chợt lòng mưa như thác đổ
Giữa canh khuya loang lổ những ánh đèn
Đêm lấp loáng mắt thu vàng mấy độ
Ướt mơ hồ một nỗi nhớ không tên.
Tôi – lữ khách: bước chân thời xa vắng,
Đói mặt trời và khát những hồn trăng
Em tôi ơi? Sao em chẳng nói rằng…
Hồn lạnh lẽo, nghìn chiều tan vô vọng.
Là em thôi! Xin chớ là ngọn sóng;
Chớ là mây, là gió, những ngàn xa:
– Rong rêu là thân xác những mùa hoa;
Sóng lay lắt sẽ chìm trong biển lớn.
Tôi – lữ khách: mắt vàng trăm thu chết
Chỉ ước mơ một nỗi nhớ đời thường
Mái tóc xanh xin chớ là xuân, hạ…
Để thơm hoài một thuở vẫn còn hương!
(Bằng Lăng Tím)
Và vừa rồi là những bài thơ tình về mưa cô đơn buồn mà tôi muốn gửi đến các bạn, nó thích hợp để xem khi ngoài trời đang rả rích những hạt mưa u sầu mà không có ai bên cạnh, tuy nó mang nhiều tâm trạng nhưng có lẽ trong lòng các bạn sẽ thấy tốt hơn. Chùm thơ về mưa này chỉ là một trong rất nhiều những áng thơ hay về mưa và nỗi nhớ khác có trong kho thơ của Minh Nhật, hãy tự mình khám phá thêm nhiều hơn những áng thơ tình về mưa cô đơn hay khác các bạn nhé!
Note: Những dòng stt về mưa hay
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Xem thêm Thơ Tình Buồn Hay hoặc Thơ Và Tản Mạn Về Mưa và Những Chùm Thơ Hay
Theo Thuvientho.com