Những cơn gió chớm đông nồng đậm hương quỳ năm xưa cố gắng len vào trong tôi một sớm tinh mơ, lạnh lẽo. Tôi bất chợt bật cười khi hình dung ra một nụ cười dễ mến, tôi điên chăng? Có lẽ! Phố độ này chậm thật, chậm như chính những tư tình còn bám víu trôi theo ngàn gió, chẳng chịu ngủ yên trong giấc nồng say một thuở xa xôi… (Ngạt ngào hương gió chớm đông)
Và sau những bài thơ tình mùa đông cô đơn, hôm nay tôi lại gửi đến các bạn những bài thơ tìnhmùa đông tâm trạng mới cập nhật. Đây là những bài thơ về những cơn gió rét mùa đông đã về đoạn cuối mùa, tuy vậy nhưng nó vẫn rất lạnh lẽo và đủ sức len lỏi vào trái tim cô đơn của mỗi chúng ta. Mời các bạn xem qua và thưởng thức những áng thơ mùa đông đầy cảm xúc sau đây, chúc các bạn vui vẻ bên những áng thơ tình cuối mùa đông hay!
1, Đợt Rét Cuối Mùa
Cơn gió khẽ ru hồn đông tê buốt
Khói thuốc buông rét lạnh một nụ đài
Tình yêu về lạc lõng giữa hoang khai
Ta nghe tiếng: Đông ơi! Mùa gió cuối
Em bên ai giữa đêm sao rong ruổi?
Tay trong tay mà sương ướt bờ vai
Mái tóc xanh lấm tấm cánh nguyệt dài
Nhớ hay quên một mùa đông thuở trước?
Sao phố cũ bỗng tiêu điều, phố hỡi?
Nhớ dáng ta như năm trước đợi người
Hay nhớ về ta với nụ cười tươi?
Mà đau đớn giữa mùa đông quạnh vắng
Ta đấy thôi! Nhưng tâm tư trầm lặng
Em kia thôi! Chỉ khác một khoảng trời
Gió cuối mùa rét lạnh nỗi đơn côi
Xơ xác quá! Hồn thơ đêm sương giá…
(Bằng Lăng Tím)
2, Tìm Mùa Yêu Thương
Anh đi tìm mùa yêu thương ngày xưa
Trong mùa đông bao nỗi niềm gầy guộc
Con ngõ quen trải dài bằng khói thuốc
Hàng cây già nghiêng tàng lá xanh xao
Anh trở về với lối cũ hanh hao
Này cảm xúc thuở yêu đương thao thức
Này hình bóng em anh mơ hay thực
Này con đường ngả bóng ánh trăng đêm
Ở phương ấy đông đã sang chưa em?
Có giá rét vai gầy qua vạt áo
Có còn khóc khi thấy mình lạc lõng
Có nhớ chăng niềm nỗi những ngày nào
Đường hun hút sâu thẳm trong màn tối
Mưa chớm đông rơi khẽ lối anh về
Nguyệt tạ từ bằng những ánh đam mê
Khuất lần sau làn mây buồn chợt khóc
Những cơn mơ đêm nay đừng nhằn nhọc
Để bóng hình còn đó với tình yêu
Đừng xa mờ theo gió mãi tiêu diêu
Lòng cô liêu, xin đông còn… rạo rực
(Bằng Lăng Tím)
3, Gởi Nắng Về Em
Phương ấy bây chừ rét phải không?
Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng
Xót xa xin gởi về thương nhớ
Mong em ấm lại tháng ngày đông
Sáng nghe đài báo nơi ấy gió
Giá rét phong sương ngập trắng trời
Đêm về song cửa lưa thưa tuyết
Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?
Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau
Ngồi nghe em kể chuyện mai sau
Đi qua mùa đông đầy sương giá
Bây giờ buốt lạnh một niềm đau
Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ
Nhờ gió gởi về nơi phương xa
Dẫu biết em đang bên ai đó
Quên rồi cái thuở cuộc tình ta…
(Bằng Lăng Tím)
4, Em Ở Đâu?
Chiều ngả dần về phía chẳng còn em
Làn tóc rối, môi mềm trong ánh mắt
Anh đâu biết xa em là sự thật
Gió đông sang hiu hắt một khoảng trời
Dòng tâm sự cũng chẳng thể nào vơi
Khi cô đơn khiến lòng anh nhung nhớ
Đêm thao thức bóng hình ôm trăn trở
Suốt canh dài khói thuốc lặng lờ bay
Em ở đâu giữa mùa đông này đây?
Sao nỡ quên giây phút mộng ban đầu
Năm canh thâu đèn khuya in một bóng
Rét trời đông lạnh lẽo những ưu sầu
Em vẫn thế trong anh những cơn mơ
Vẫn bờ vai và ánh mắt ngây thơ
Vẫn nụ cười nghiêng nghiêng chiều rạng nắng
Vẫn làm anh say đắm với thẫn thờ
Nhưng đêm nay nguyệt chết với mong chờ
Sao thôi sáng, sương mờ giăng đêm tối
Một mình anh giữa đêm dài gió thổi
Lê gót mòn thờ thẫn lối không em…
(Bằng Lăng Tím)
5, Em Nói Cùng Anh
Anh trách em sao chẳng xét lòng
Duyên tình lịm chết đã bao đông
Tim em lạnh lẽo màu băng giá
Phủ xuống đời hoa ôi bão giông
Em giữ trong lòng một mối tơ
Bao năm hoài vọng khát khao chờ
Sao anh không hiểu! Hay anh đã…
Giết chết đời em với hững hờ
Muốn nói cùng anh chuyện của lòng
Chuyện từ khi cất bước sang sông
Chuyện nàng thơ với chàng mây trắng
Chuyện nắng hờn mưa anh biết không
Biết thế vội chi em lấy chồng
Vui cùng mây gió có hơn không
Vương chi duyên kiếp đầy oan trái
Thà sống phòng không đỡ tủi lòng
Một buổi chiều kia bước thẫn thờ
Gặp chàng thi sĩ ấy trong mơ
Trao em một đóa hồng nhung thắm
Từ đấy đời không thể thiếu thơ…
(Bằng Lăng Tím)
6, Tìm Trong Mùa Đông
Thu dệt áo võ vàng hiu hắt nắng
Đông thẫn thờ qua ngõ vắng đìu hiu
Mấy đông rồi, thương nhớ cũng bấy nhiêu
Sao khắc khoải một tình yêu xưa cũ
Gió dập dìu đưa đông vào giấc ngủ
Khói chiều tàn mang em đến bên anh
Mùa đông về phố Huế bỗng vắng tanh
Chiều đổ bóng anh thấy lòng lạnh quá
Em đi xa chia duyên tình đôi ngả
Sớm rồi chiều nhung nhớ chợt xanh xao
Em của anh trong những buổi chiều nào
Chừ biền biệt phương trời mờ sỏi cát
Anh hanh hao trong tháng ngày tẻ nhạt
Em biết không vẫn dào dạt niềm thương
Đợi một ngày khi hồn em mở ngõ
Anh lại ru khúc hát mộng đông trường
Xa quá không em? Làn tóc hương đềm
Anh vương vấn mắt môi, làn tóc ấy
Đông trải dài con phố xưa như vậy
Mỏi mòn chờ lạnh cóng cả trời đông.
(Bằng Lăng Tím)
7, Thương Về Người Ấy
Khi chiếc lá cuối ngập ngừng rơi
Mùa đông đã đến giữa lưng trời
Heo may nhè nhẹ về viễn xứ
Lòng chợt bẽ bàng – gió đông qua…
Từng đêm dần trôi, từng đêm trôi
Bóng hình người ấy vẫn xa xôi
Mập mờ hư ảnh in mây khói
Mấy đợt đông qua, mấy đông rồi
Nhiều khi vô ý chợt lỡ lầm
Mắt buồn ướt lệ bóng chiều râm
Tóc ngang vai ngát hương màu nắng
Tôi mắng nhưng tim nhói đau thầm
Nhớ thương tôi gửi biết bao lần
Chiều tà lạnh lẽo gió phê vân
Những câu tình tự òa nức nở
Như lá đầu mùa rơi trước sân
Từ ấy chiều thôi không còn nắng
Vỡ òa thương nhớ mỗi đêm trăng
Dòng thơ nhung nhớ riêng mình khóc
Ba lời tâm sự giấu trong lòng
Không biết người ấy liệu có buồn
Khi tôi âu yếm một người thương
Dải đường trơ trọi hằn sỏi, cát
Tìm đâu người ấy giữa đông trường…
Thôi rồi người ấy đã xa rồi
Dòng đời lặng lẽ vẫn hoài trôi
Từng mùa đông chết, từng đông chết
Tim côi vẫn lạc ở chân trời
Thôi rồi người ấy đã xa rồi
Đông rồi lạnh lẽo đông rồi đông
Lỡ mai hồn lạc về xa xứ
Trời ơi! Người ấy có buồn không?
(Bằng Lăng Tím)
8, Tôi Nghe Em Kể
“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”
Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở
Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua
“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”
(Bằng Lăng Tím)
9, Băng Giá
Dù ở nơi nào anh có hay
Tình em nhung nhớ vẫn tràn đầy
Bao đông vẫn mãi hoài mong nhớ
Gởi gió mây trời hương ngất ngây.
Em ở phương này tim xuyến xao
Bao đông day dứt nhớ phương nào
Từng đêm tâm sự cùng trăng gió
Gởi đến cho người ở chốn nao.
Anh biết trong em những đợi chờ
Những ngày luyến nhớ thuở vào mơ
Những chiều độc bước trên đường vắng
Để lạc khối tình trong ý thơ.
Có biết cho em chốn cô phòng
Mõi mòn nhung nhớ với chờ mong
Thu qua đông lại hồn băng giá
Tâm sự riêng mang cứ ngập lòng.
Đã trót yêu nhau sao đợi chờ
Để hồn thao thức chuỗi ngày thơ
Bên nhau anh nhé tròn mơ ước
Để mãi cho mình thôi ngẩn ngơ.
(Bằng Lăng Tím)
10, Mùa Đông Lối Xưa
Đông sang mùa về lạnh quá
Anh nghe rét buốt tâm hồn
Em nơi phương trời xa lạ
Quên rồi một buổi hoàng hôn!
Anh đi về trên lối ấy
Gió đông buốt giá vai gầy
Đường xưa bây chừ vẫn vậy
Giọt sầu ngả bóng hàng cây
Em ơi! Mùa đông nơi đó
Có còn nhớ đến đông xa?
Gió đông thì thầm rất nhỏ
Đâu rồi em gái chiều qua?
Khói thuốc loang trong màn tối
Hồn thơ giăng lối em về
Nắng ơi thôi đừng lên vội
Cho ai quên những ước thề
Nét bút ngày nay lạ thế?
Rạng lên một dáng em hiền
Trăng lên trời mây chợt tím
Thẫn thờ vẽ dáng em nghiêng
Đông sang mùa về lạnh quá
Lâu rồi phố ấy em qua?
Gió vít hồn thơ trăn trở
Ai đưa em về nơi xa?
(Bằng Lăng Tím)
11, Hoàng Hôn Buồn
Em thấy không? Hoàng hôn nay buồn quá!
Thiếu nắng chiều thiếu từng hạt mưa bay
Thiếu mây vàng thiếu mất gió đang say
Thiếu đi em, thiếu bàn tay gầy nhỏ
Hoàng hôn ấy thẫm tím một trời đông
Rực cháy lên nỗi nhớ mong da diết
Ngồi một mình lòng anh đang tha thiết
Cạnh bên anh có giọng nói ngày nào
Giữa hoàng hôn huyền ảo trời se lạnh
Chỉ khói buồn sưởi ấm nỗi cô đơn
Tìm nơi đâu bao giây phút dỗi hờn?
Chỉ riêng anh ôm nỗi buồn cô lẻ…
(Bằng Lăng Tím)
12, Hồn Thơ Đêm Nay
Đêm nay ngồi nhớ lại mối tình xưa
Tình từ thuở ngây ngô màu áo trắng
Qua mấy mùa phượng hồng rơi lẳng lặng
Chiều bâng khuâng nắng muộn khẽ hôn em
Đêm nay ngồi rót từng ánh trăng đêm
Thấy áng thơ rớt màu hoa phượng đỏ
Ừ! Thu sang, phượng tàn theo làn gió
Chút heo may nhè nhẹ chợt vô tình
Đêm nay ngồi nét bút bỗng lặng thinh
Nghiêng trên giấy hằn in hồn thơ ấy
Màu phượng vỹ có xác xơ như vậy?
Thắm máu tươi loang khói thuốc mịt mờ
Đêm nay ngồi ta chợt thấy chơ vơ
Chà! Ta hỏi: Còn đợi chờ chi nữa?
Hồn tan tác sao tim còn khát lửa?
Ôi đêm nay sao ta bỗng dại khờ…
(Bằng Lăng Tím)
13, Chút Nắng Chiều Đông
Chiều ngả nắng, vài sợi dư hương nhạt
Mà ấm lòng băng giá kẻ tha phương
Nắng thênh thang trải rộng cả con đường
Xô lạnh lẽo nghiêng đầu bên góc phố
Ta vẫn chờ một hoàng hôn nắng đổ
Tháng mười hai trôi dạt bến bờ yêu
Để dập dìu quên lãng nỗi quạnh hiu
Rồi lịm tím chút hương tình xưa cũ
Phố hỡi phố! Yêu bao nhiêu là đủ?
Tình hỡi tình! Hỡi giấc ngủ tình say!
Đông ghé rồi ai vẫn đợi ai đây?
Nắng chiều nay một lần hay mãi mãi?
Ngu ngơ đợi, dại khờ, ai trở lại?
Thẫn thờ tìm, thờ thẫn, dáng hình ai?
Ta lắng nghe!… Đâu đó tiếng thở dài
Trong âm thơ giữa chiều đông lạnh buốt…
(Bằng Lăng Tím)
14, Đêm Noel Cô Đơn
Đêm Noel người khoác tay người ấy
Dưới đèn tình cùng nguyện ước đam mê
Tôi cô đơn đi dưới giá lạnh đầy
Lòng ôm ấp một giấc mơ diễm tuyệt
Đêm Noel, ai nhớ về ánh nguyệt?
Đông chốn này chẳng có tuyết rơi rơi
Chỉ lạc loài một dáng đợi chơi vơi
Cùng khói thuốc nghiêng sầu phơi sương giá
Giữa dòng người đêm Noel hối hả
Có một người vẫn đợi một người dưng
Trong ánh mắt ngóng chờ đến thâm sưng
Có nụ cười đớn đau hằn nước mắt…
(Bằng Lăng Tím)
15, Phố Cũ Chiều Nay
Phố cũ chiều nay chẳng còn em
Bâng khuâng lá úa rớt bên thềm
Chiều xế thu tàn trên mấy nẻo
Lặng lờ đông đến nhớ thương thêm…
Anh hỏi mùa đông em nơi đâu
Hỏi ánh trăng gầy suốt canh thâu
Trời khuya mưa gió anh cũng hỏi
Nhưng chỉ lặng thinh cái lắc đầu
Chắc em quên rồi có phải không?
Những ngày mưa ướt cả bão dông
Giờ anh lẻ bóng đêm đợi sáng
Cô phòng khói thuốc mãi chờ trông
Phố cũ lạc loài bước chân anh
Thẫn thờ quán cũ ngó vắng tanh
Nửa hồn quanh quẩn miền dĩ vãng
Một nửa lạc đâu chốn đô thành…
(Bằng Lăng Tím)
Vừa rồi là những bài thơ mùa đông mới cập nhật viết về cái rét lạnh cuối mùa, hi vọng rằng các bạn sẽ thấy lòng mình thôi gợn sóng khi mùa đông đã bắt đầu ghé về bên ngõ. Chùm thơ mùa đông này chỉ là một trong rất nhiều những bài thơ, chùm thơ mùa đông trong kho thơ tình buồn của Minh Nhật, hãy khám phá thêm nhiều hơn những bài thơ tình mùa đông lãng mạn nữa các bạn nhé!
Note: Những áng thơ tình mùa đông nổi tiếng!
Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thuvientho.com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!
Theo Thuvientho.com